"Đúng vậy, An Cửu kia không biết có vận khí gì nữa! Giết ngựa điên không nói, hôm qua ở ngoài Hoa Thần Điện, An Khang quận chúa nhằm vào ả, vốn tưởng ả dù thế nào cũng phải chịu chút tội, lại không ngờ Hạ Hầu Ngự Thiển xuất hiện, để ả thoát được một kiếp, còn cả tiệc Nguyệt Lão, con thấy Vũ vương gia rất có hứng thú với ả, Thái Tử đối với ả dường như cũng không còn lãnh đạm như xưa, còn cả Bắc Lăng kia... Bắc Lăng là người của Bắc Vương phủ, nếu bọn họ có qua lại, An Cửu chẳng phải có thêm Bắc Vương phủ là chỗ dựa sao?" Diệp Liên Y ngẫm lại, cảm thấy rất không công bằng, An Cửu xưa nay không gì nổi bật, vì sao sau ngày ở Nhật Xuân Viên ấy, tất cả công tử của Đông Sở cũng thay đổi theo? 
Nghĩ đến An Cửu vừa được ban thưởng nhiều như vậy, Diệp Liên Y càng hụt hẫng. 
"Bắc Lăng sao?" Mai phu nhân nhíu mày, nhưng rất nhanh liền giãn ra, "Bắc Lăng kia chẳng qua là con vợ lẽ, là một công tử tiêu dao mà thôi, An Cửu cho dù qua lại với hắn cũng không liên quan tới Bắc Vương phủ, người nắm thực quyền của Bắc Vương phủ là thế tử Bắc Sách. Bắc Sách chưa cưới vợ, nếu có thể có được hôn sự với Bắc thế tử, đó mới chính là có được chỗ dựa Bắc Vương phủ này." 
Thế tử Bắc Sách? 
Trong đầu Diệp Liên Y hiện lên thân ảnh kia, vừa mừng vừa lo: "Nhân vật như thế tử, ai có thể xứng đôi? Chỉ sợ Ngọc Vô Song của phủ Thừa Tướng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-phi-sach/400701/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.