Bách Lý Vũ? Trò hay đã xong rồi, hắn còn đi theo nàng làm gì? 
"Sao lại bày ra bộ dáng không thích bổn vương thế hả? Bổn vương vừa giúp ngươi, chẳng lẽ nhanh như vậy đã quên rồi sao?" Bách Lý Vũ tới gần An Cửu, tà khí bên trong tươi cười khiến người ta cảm thấy tê dại. 
"Vương gia xem kịch, đương nhiên phải trả tiền thù lao, đâu ra giúp đỡ!" 
Bách Lý Vũ ngây người, lại bật cười ha ha. Thù lao? Hay cho hai từ thù lao! 
"Ta thật không ngờ, Đại tiểu thư của Tấn Quốc Công phủ xưa nay yếu đuối vậy mà hôm nay cũng đi bắt nạt kẻ khác, Bắc Tương kia chịu ba mươi đại bản, sợ là bị đánh đến tróc da bong thịt. Còn Nhan Trắc Phi... Chỉ sợ còn thảm hại hơn." 
"Thảm? Bọn họ không thảm, vậy người thảm không phải ta sao? Hơn nữa, nếu đổi lại là Vũ vương gia, sợ rằng bọn họ đã không bị nhẹ như vậy!" An Cửu khẽ cười, lời nói vốn lạnh băng, nhưng nụ cười trên mặt lại ấm áp như có thể hóa tan bông tuyết. 
Nhắc đến, ban đầu nguyên chủ thể xác này bị Nhan Trắc Phi hại đến mất mạng, hiện tại chỉ bồi thường như vậy, vẫn là quá tiện nghi cho ả! 
Tay Bách Lý Vũ đang phe phẩy quạt lập tức cứng đờ, nghiền ngẫm một lát mới hoàn hồn, lại cười ha ha, đánh giá An Cửu: "Thú vị, thật sự thú vị. Đúng rồi, sao ngươi đột nhiên thay đổi tính tình thế?" 
"Nếu ngài bị ép đến con đường cùng, xem ngài có thay đổi tính tình không!" 
Đáy mắt Bách Lý Vũ đột nhiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-phi-sach/400672/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.