Quan Bá Luân còn muốn nói cái gì, nhưng mà dưới cái nhìn chằm chằm hung hăng của Mộ Dung Thanh Y, hắn lựa chọn thỏa hiệp, giật giật môi, lại một câu cũng không có nói ra.
Rõ ràng đã biết là kết quả như vậy, nhưng trong lòng vẫn không nhịn được đau đớn, đây là nam nhân nàng yêu mười mấy năm, hắn có thể không màng sinh tử của nàng, nhưng lại không thèm để ý hài tử trong bụng nàng, nàng kiên trì nhiều năm như vậy căn bản là một trò cười lớn!
Đứng ở bên cạnh Quan Bá Luân, Mộ Dung Thanh Y tự nhiên cảm nhận được nàng mãnh liệt bi thương, trong lòng một trận khoái ý, khổ sở chịu ác khí mấy năm nay rốt cuộc được đến giảm bớt trong chốc lát.
“Bá Luân, chàng bồi ta qua đi nhìn xem nữ nhân kia có phải thật sự bị hôn mê hay không!” Mộ Dung Thanh Y một tay ôm lấy cánh tay Quan Bá Luân, một tay thị uy nhẹ nhàng vuốt ve bụng còn không nhô lên rõ ràng, khóe miệng gợi lên một nụ cười thị uy.
“Được ~” Cổ họng Quan Bá Luân khô khốc, cúi đầu đáp một chữ, sau đó yên lặng gục đầu xuống, không dám đối diện với ánh mắt thất vọng chỉ trích.
Mộ Dung Thanh Y không chút nào che dấu cảm xúc kích động trong lòng, gấp không chờ nổi cất bước, lôi kéo nam nhân bên người, đi đến chỗ Vân Tuyết Phi.
Càng ngày càng đến gần, trước mắt bóng đen chợt lóe, tức khắc đường phía trước bị ngăn trở, Mộ Dung Thanh Liễu sắc mặt thanh hàn, nhìn chằm chằm nam nữ trước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vuong-phi/1467378/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.