Vân Tuyết Phi rút tay ra khỏi bàn tay hắn, sau đó sử dụng lực đâm vào thân thể hắn, rời xa vòng ôm kia, vừa xấu hổ vừa tức giận nói: “Nếu huynh bị ta trêu chọc giống như vậy, coi huynh có tức giận không!” Nói xong lời cuối cùng, giống như từ giữa kẽ răng nặn ra, mang theo một ít oán khí.
Tư Nam Tuyệt không có biện pháp, bất đắc dĩ nhìn Vân Tuyết Phi, vắt hết óc, muốn giảm bớt tức giận trong lòng nàng, đột nhiên trong đầu lóe lên một ý tưởng, hắn chợt nói: “Phi Nhi, Ngũ Trà nhờ ta nói với nàng, nàng ấy đã an toàn trở về vương phủ rồi, kêu nàng không cần lo lắng cho nàng ấy!”
Ánh mắt Vân Tuyết Phi chợt hiện, kiềm chế lửa giận, nhớ lại lúc đi ra không thấy Ngũ Trà đâu, trong lòng nàng vẫn luôn lo lắng, sợ Tiêu Nhụy Vũ giữ nàng ấy lại, phòng ngừa nàng chạy trốn xuất cung, bây giờ nghe Tư Nam Tuyệt nói như thế, rốt cuộc nàng có thể an tâm rồi.
“Phi Nhi, Tiêu Nhụy Vũ làm như vậy, chính là muốn bên cạnh nàng có người của mình!” Tư Nam Tuyệt nhìn thẳng vào Vân Tuyết Phi, trong mắt tràn đầy lo lắng: “Từng cử động của nàng có thể đều sẽ bị người giám thị, ở đây không có tự do, lúc nào cũng phải đề phòng, cuộc sống như thế không thích hợp với nàng!”
Vân Tuyết Phi ngớ người, kế tiếp cúi đầu im lặng một hồi lâu, thời gian từng giây từng phút trôi qua, nàng ngước mắt kiên định nói: “Ta nhất định sẽ xuất cung, chẳng qua ta sẽ không lén lén lút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vuong-phi/1467337/chuong-117-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.