Trong viện yên ắng, ban đêm gió thổi khe khẽ vào trong nhà, mang theo hương hoa thoang thoảng, thấm vào ruột gan.
Tư Nam Tuyệt vỗ nhẹ tay dừng một chút, giọng nói hơi cứng ngắc: “Sao lại hỏi như thế?”
Vân Tuyết Phi có chút buồn buồn, oán trách ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Tư Nam Tuyệt nói: “Tại sao mẫu phi huynh nói có thể khiến huynh bỏ ta bất cứ lúc nào?” Nàng nghĩ Mộc Thanh Lan nói như vậy, nhất định là có lý do của bà ta, trong mơ hồ nàng cảm thấy rất bất an.
Cảm xúc phức tạp xuất hiện thoáng qua trong mắt Tư Nam Tuyệt, hắn xoa xoa gò mà Vân Tuyết Phi, đầu ngón tay chứa đựng vô hạn yêu thương, giọng nói dịu dàng trong đêm tối càng lộ vẻ thanh u: “Cả đời này ta chỉ cưới một thê tử là nàng, tuyệt không bỏ vợ!”
Nói năng có khí phách, mặc dù chỉ một câu nói đơn giản, nhưng cũng đủ làm tan chảy tim của tất cả nữ nhân trên thế giới này. Khóe miệng Vân Tuyết Phi cong cong, nhỏ giọng nói: “Đáp áp coi như tạm chấp nhận, trước bỏ qua cho huynh!” Có những lời này như vậy đủ rồi, chỉ cần hắn không buông tay nàng, khó khăn lớn hơn nữa nàng cũng nguyện ý cùng hắn tiến lùi.
Vân Tuyết Phi tỉnh dậy, mặt trời đã lên cao, Mộc Cần đưa tin tới, Mộc Thanh Lan để nàng và Tư Nam Tuyệt hai người cùng nhau đi dùng bữa trưa, điều này khiến nàng rất bất ngờ. Dù sao mấy ngày trước mới cãi nhau ầm ĩ, vị Thái phi kia vô cùng không thích mình, muốn kêu ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vuong-phi/1467307/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.