Tiếp có tiếng khóc lóc nỉ non, còn có tốp năm tốp ba ôm nhau.
"Hôm nay tìm mọi người tới đây, là để thương lượng kế tiếp chúng ta nên làm thế nào? Làm sao tránh được kiếp nạn này?" Sắc mặt Thẩm Lưu Ly hơi tái nhợt, nhìn ánh mắt sợ hãi phía xung quanh, nghĩ đến từng đồng môn một ngã xuống ở trước mặt mình, trong lòng của nàng có co rút đau đớn và tự trách.
Người phía dưới cũng không nhịn được nữa nên đứng ra, tức giận chỉ trích: "Thẩm lão đại, ngươi nói làm thế nào? Chúng ta vốn có cuộc sống rất tốt, là ngươi nhất định phải cố chấp báo thù vì d d l q d tiên hoàng hậu, tiên hoàng hậu cũng đã chết thời gian dài như vậy, liên quan gì đến chúng ta? Hiện tại tốt rồi, tất cả chúng ta đều sắp mất mạng!"
Tiếng nói vừa dứt, những người khác chen lấn đứng ra nói: "Ta không muốn chết, Nhan Nhi của ta còn nhỏ như vậy, còn chưa hưởng thụ cuộc sống đủ!"
"Thẩm lão đại, không phải ngươi rất yêu mến mọi người sao? Tại sao có thể trơ mắt nhìn Hổ Đầu bang diệt vong?"
"Một người làm việc một người gánh! Tại sao gây họa đến người vô tội chúng ta?"
Ánh mắt Thẩm Lưu Ly bi thương, nhìn vẻ mặt sợ hãi của mọi người, nếu như có lựa chọn, nàng nguyện ý một mình gánh chịu.
"Đủ rồi!" Phạm Hồng cũng không nhìn được nữa, lạnh lùng cắt đứt, nàng tức giận nói: "Hiện tại gặp nạn, từng người các ngươi đẩy hết lỗi lầm lên trên người Thẩm lão đại, các ngươi *dyan(lee^qu.donnn)đừng quên, nếu như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vuong-phi/1467290/chuong-86-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.