Vân Tuyết Phi đứng trước cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, gió thổi vào từng cơn,khiến tóc nàng nhẹ nhàng bay bay, trong phòng đèn thắp sáng trưng, bênngoài lại là một khoảng không gian đen kịt, chiếu lên dung nhan nàng lúc sáng lúc tối.
"Tiểu thư, đã trễ thế này nên đi ngủ thôi!" NgũTrà lo lắng đi lên khoác một cái áo choàng lông chồn màu trắng lên người Vân Tuyết Phi.
Vân Tuyết Phi lắc đầu, nhớ lại chuyện hôm nay,nàng liền cảm thấy khó chịu, không ngờ buổi tối hắn thật sự không đến,quả nhiên là trong lòng có quỷ.
"Tiểu thư, người, có phải đangđợi Vương Gia không?" Ngũ Trà thận trọng hỏi, trước kia thường vào giờnày, Vương Gia đã sớm ở Phượng viên rồi.
Vân Tuyết Phi sững sờ, chờ hắn? Làm sao có thể? Là nàng không để cho hắn tới, làm sao có thể chờ hắn chứ?
"Ngũ Trà, chúng ta có bao nhiêu bạc?" Vân Tuyết Phi quay đầu lại hỏi, mìnhkhông thể lệ thuộc vào Tư Nam Tuyệt mãi, nên chuẩn bị cho mình một conđường lui thôi.
Ngũ Trà lưu loát trả lời, giọng nói tràn ngập vui sướng, hai tay nàng ra dấu trước mặt Vân Tuyết Phi: "Có một trăm vạnlượng bạc!" Tiểu thư thật lợi hại, nhiều bạc như vậy, cả đời này khôngcần phải lo ăn uống nữa rồi.
Vân Tuyết Phi gật đầu, nhìn dáng vẻhân hoang của Ngũ Trà, nàng cũng vui lây, khóe miệng vểnh lên, nở nụcười: "Ngũ Trà, ngày mai ngươi mang theo Đào Thất đi ra ngoài kiếm mộttòa nhà vừa đủ để ba người chúng ta ở thoải mái. Mặt khác, hoàn cảnhxung quanh nên tốt một chút !"
Ngũ Trà mở to hai mắt, tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vuong-phi/1467254/chuong-69-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.