"Sao ngươi lại ở đây?" Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Tư Nam Tuyệt mang theo vài phần xa cách.
"Tới thăm ngươi một chút!" Hạ Hầu Huyền như không nghe ra đối phương không thích, lại lạnh lùng trả lời.
Yên lặng ngắn ngủi, ánh mắt hai người sắc bén nhìn đối phương, bất động thật lâu, như đang hòa làm một thể với màn đêm yên tĩnh.
Đột nhiên có tiếng bước chân và tiếng nói nhỏ nhẹ của nữ nhân vang lên. TưNam Tuyệt và Hạ Hầu Huyền đồng thời cảnh giác nhìn về phía phát ra âmthanh.
Đợi thấy rõ bóng người, vẻ mặt Tư Nam Tuyệt vui vẻ, đi lên phía trước, một tay ôm lấy Vân Tuyết Phi vào lòng, không phát hiện rasự khác thường của nàng, cũng không chú ý đến tiếng nói nỉ non của nàng, dịu dàng nói: "Ngươi đang chờ ta?" Câu nói hoàn toàn bất đồng với sựlạnh lùng vừa rồi, trong đó còn mang theo vui vẻ và tràn đầy thâm tình.
Đột nhiên tiến vào vòng ôm quen thuộc, hơi thở sạch sẽ như được một dòngsuối gột rửa bao vây lấy nàng, bối rối trong mắt nàng dần biến mất, thay vào đó và cừu hận ngập trời và tấm lòng đau đớn, ánh trăng trong vắtchiếu xuống, Hạ Hầu Huyền đứng cách máy bước không nhúc nhích nhìn nàng, rõ ràng nàng có thể mở miệng với hắn, nói cho hắn biết, nàng còn chưachết, nhưng trong đầu hàn quang lóe lên, trái tim đau đớn thế nào cũngkhông thể quên! Hắn lừa gạt, sự phản bội của hắn, sự lạnh lùng của hắnnhư dấu ấn khắc vào trong tim nàng.
Nàng hận, nàng thật sự hận,tại sao lại đùa giỡn nàng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vuong-phi/1467240/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.