Không biết nữ nhân đó nhìn thấy cây trâm sẽ mang vẻ mặt gì? Nhất định là tứcmuốn chết, tối nay nhất định sẽ giải quyết hai kẻ đáng ghét đó, khôngđúng, là ba, thật thoải mái! Nhìn trên đường ngày càng ít người, thấythời gian cũng không còn sớm, cũng nên về rồi!
"Nghe không? Ngõ hẻm phía trước có người chết!"
"Đúng vậy, thật đáng thương, nhỏ như vậy lại bị người ta chém váo yết hầu!"
"Nha đầu này trước kia là một hài tử ngoan ngoãn, cũng lắm cũng chỉ bán hoa, không biết đã đắc tội ai, ác độc như vậy!"
...
Tiếng nghị luận chói tai truyền đến tai Vân Tuyết Phi, tuổi còn nhỏ? Bán hoa? Chết? Trong đầu Vân Tuyết Phi đột nhiên nghĩ đến nha đầu khả ái vừa rồi mới bán hoa cho Tư Nam Tuyệt để tặng mình, trong lòng đột nhiên cănglên, nàng vội vàng kéo người qua đường bên cạnh vội hỏi: "Xin hỏi ngõhẻm đó ở đâu?"
Thuận theo hướng người qua đường chỉ dẫn, nàng nhấc chân chạy về phía trước, trong lòng thầm mong: Nhất định đừng là nàng!
Bóng đêm mờ ảo, phía trước có một đám đông vây quanh nghị luận ầm ĩ, khiếncho bóng đêm này tăng thêm một chút hơi thở thê lương.
Vân TuyếtPhi vội chui vào trong đám người, đập vào mắt là một mảnh huyết sắc, rõràng vừa rồi là một cô bé sức sống tỏa ra bốn phía, giờ phút này ánh mắt hoảng sợ mở to, nằm đó lạnh như băng, cỏ dụng bị người ta dùng vũ khísắc bén cắt vỡ, không ngừng chảy máu ra ngoài, mặt đất dưới người đã bịnhuộm thành màu máu, nàng run rẩy vươn tay, thăm dò một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vuong-phi/1467224/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.