Editor: Vy Vy 1505
Vũ Hoàng Diệp mặc một thân quần áo tím đậm, màu sắc không quá phóng túng, hơi nội liễm chút, ăn mặc đều vô cùng tinh xảo, vẻ mặt không tính là ôn nhuận như ngọc, nhưng cũng không tự phụ kiêu ngạo như trước, hơn nữa ngày thường dung mạo hắn vốn tuấn tú, quần áo hoa phục như vậy lại càng có vẻ phong độ, khí độ đẹp đẽ quý giá. Chỉ là, chợt nhìn thấy Bùi Nguyên Ca, đôi mắt vốn nội liễm lập tức lại bắn ra hào quang bức người.
Vũ Hoàng Diệp theo bản năng tiến về phía trước, muốn tới gần, nhưng lập tức nhớ tới lời Liễu quý phi nói, hai tay nắm chặt thành quyền, lại lui trở về, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Ca, ánh mắt biến ảo không ngừng.
Nhìn thấy Vũ Hoàng Diệp, Bùi Nguyên Ca theo bản năng nắm chặt cặp lồng cơm trong tay, vẻ mặt cảnh giác.
Thấy Bùi Nguyên Ca cảnh giác hắn như mãnh thú hồng thủy, sắc mặt Vũ Hoàng Diệp nhất thời trầm xuống, cười lạnh nói: "Sao vậy? Ta là hổ sẽ ăn nàng hay sao?" Trong lòng tức giận, đôi mắt đột nhiên trở nên lợi hại, chỉ cảm thấy trong lòng đốt một ngọn lửa, lại nhìn bốn phía không người, ý niệm vẫn luôn kiềm chế trong đầu lại đột ngột thăng lên, vẻ mặt sắc bén, ánh mắt như mãnh thú đi săn nhìn con mồi.
Dù sao lúc này không có người, cho dù hắn bắt Bùi Nguyên Ca đi, lại có ai sẽ biết?
Đợi cho giam cầm nàng trong lòng bàn tay chính mình, hắn thật muốn nhìn, nàng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vo-song/3217806/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.