Editor: Vy Vy 1505
Lần này phạm vi bệnh dịch rất lớn, bảy vạn người bị nhiễm, Bùi Nguyên Ca khó tránh khỏi lo lắng cho người thân. Thực may mắn Bùi phủ không ai bị nhiễm bệnh dịch, nhưng ngày đó Ôn Dật Lan và Bùi Nguyên Ca dùng bữa cùng nhau, đồng dạng bị nhiễm bệnh dịch, nhưng cũng may xưa nay thân thể Ôn Dật Lan khoẻ mạnh, tình huống tốt hơn chút so với Bùi Nguyên Ca, hơn nữa có tổ phụ làm thủ phụ, bởi vậy cũng rất nhanh được cứu trị, không có gì đáng lo ngại.
Chỉ là, người có thể cung cấp máu làm thuốc dẫn thật sự quá ít, chỉ có một bộ phận nhỏ có thể được cứu trị.
Nhưng Bùi Nguyên Ca phát hiện, tuy loại dịch bệnh này triền miên lâu, nhưng chỉ cần cứu trị thích đáng, không vài ngày là có thể khỏi hẳn, mà người khỏi hẳn liền có thể cung cấp thuốc dẫn vì người khác. Tuy rằng người bệnh thân thể suy yếu, nhưng có thể xuất ra một phần lực, liền có thể cứu nhiều ít người.
Có Bùi Nguyên Ca làm gương tốt, người lành bệnh nhớ lại lúc chính mình triền miên trên giường bệnh thống khổ, cũng có vài phần đồng tình với những bệnh nhân chưa được cứu, dưới tình huống không thương tổn thân thể chính mình, đều cung cấp thuốc dẫn vì người khác; Vũ Hoàng Hãn đặt tâm tư ở thái y viện, giao trách nhiệm cho thái y nghĩ biện pháp trì hoãn bệnh tình người bệnh, chờ Tĩnh Châu hồi âm; Vũ Hoàng Mặc thì điều động Kinh Cấm Vệ, duy hộ kinh thành trật tự, tránh cho bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vo-song/3217803/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.