Editor: Vy Vy 1505
"Bởi vì tâm tư không giống." Bùi Nguyên Ca hơi cúi đầu, lập tức giương mắt nhìn về phía Hoàng đế, nói: "Tâm tư khi con thêu tranh dùng để đấu thêu và khi con thêu ‘Long Đằng Thịnh Thế’ không giống, cái trước là vì giành chiến thắng, cái sau là vì cảm ơn. Tranh này là con thành tâm thành ý thêu vì phụ hoàng, vốn chuẩn bị đưa cho phụ hoàng làm lễ vật mừng thọ, cho nên không muốn mang ra để đấu thêu."
Chính là trời xui đất khiến, tranh thêu chuẩn bị bị bẩn, lại nghe nói tranh thêu của Kinh quốc chiếm thượng phong, bởi vậy đành phải lấy ra ‘Long Đằng Thịnh Thế’.
Nàng nói đơn giản hàm súc, Hoàng đế cũng hiểu được ý của nàng, trong lòng khẽ run lên.
‘Long Đằng Thịnh Thế’, tranh như vậy không thể nghi ngờ là thêu vì Hoàng đế, mà Bùi Nguyên Ca thêu hai năm rưỡi trước, nói cách khác vừa đến Quan Châu không bao lâu đã bắt đầu chuẩn bị thêu tranh. Nàng nói là cảm ơn cho nên thành tâm thành ý thêu... . Trong lòng Hoàng đế cảm động, nhưng cũng không nguyện bị nhìn ra, cúi đầu uống trà làm che dấu, nhấp nhẹ một ngụm trà, mới thản nhiên nói: "Cảm ơn cái gì? Cảm ơn trẫm ngờ vực vô căn cứ Vũ Hoàng Mặc giết mẹ, cảm ơn trẫm đày con và phụ thân con đến Quan Châu sao?"
"Kỳ thật con hiểu được, phụ hoàng muốn tốt cho con, ngài lo lắng Hoàng Mặc không xứng với con, bởi vậy mới cố ý an bài như vậy, nếu Hoàng Mặc thân cận con là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vo-song/3217782/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.