Editor: Vy Vy 1505
Mặc dù là đêm tân hôn, ngày hôm sau Bùi Nguyên Ca vẫn đúng giờ dần canh ba thức dậy như cũ.
Vũ Hoàng Mặc chỉ che phủ nửa người, đôi mắt hắn tỏa ra nửa tò mò nửa tìm tòi nghiên cứu, thực cảm thấy hứng thú lấy ngón tay trắng noãn như ngọc nhẹ nhàng đảo quanh trên mặt Bùi Nguyên Ca, miêu tả hình dáng mặt nàng, xúc cảm mềm nhẹ giống như gợi lại trí nhớ tối hôm qua, đang muốn nhân cơ hội trộm hương (hôn lén),thấy Bùi Nguyên Ca mở mắt ra, sợ tới mức nhanh rút lại ngón tay, hỏi: "Sao vậy? Ta đánh thức nàng à?"
Lập tức hắn nhớ đến, lúc này Nguyên Ca đã là thê tử của hắn, hắn hoàn toàn không cần phải có tật giật mình như vậy.
Bùi Nguyên Ca lắc đầu, muốn ngồi dậy, lại cảm thấy thân thể một trận đau nhức, nhất là hạ thân không khoẻ, càng nhắc nhở nàng tối hôm qua điên cuồng, nhịn không được hơi đỏ mặt, nói: "Không có, bình thường ta cũng thức dậy vào giờ này, đã là thói quen." Đang muốn kêu đám người Tử Uyển tiến vào giúp nàng trang điểm, lập tức lại nhớ đến thân phận mới của chính mình. Nàng không còn là Bùi phủ tứ tiểu thư nữa mà đã trở thành thê tử Hoàng Mặc cưới hỏi đàng hoàng, cùng với hắn sớm chiều ở chung, luôn luôn phải thích ứng rất nhiều tình huống. Không biết thói quen bình thường ai hầu hạ Hoàng Mặc rời giường?
"Hoàng Mặc, chàng... . Bình thường sáng sớm rời giường —— "
Không đợi nàng nói xong, Vũ Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vo-song/3217737/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.