"Thoạt nhìn, lần này Dung nhi thật là tức giận nên mới nói lời tuyệt tình như vậy!". Đôi mắt Vạn Quan Hiểu lướt qua lạnh lẽo trong giây lát, sau đó ngược lại ý cười càng dịu dàng khẩn thiết, dịu dàng nói: "Nhưng mà, ta cuối cùng cũng cầu được tiền đồ tươi sáng, như vậy tương lai sau khi Dung nhi gả cho ta mới sẽ không chịu khổ! Cũng may trời đãi người cần cù, Hoàng thượng thấy ta chăm chỉ và thật thà, cố ý triệu ta tham gia hoàng thất thu săn lần này! Dung nhi nàng có biết không? Có thể tham gia hoàng thất thu săn đều là người được Hoàng thượng coi trọng, nhiều người đã vào triều đình hơn mười năm cũng chưa chắc được tham gia, nhưng mà, ta vừa mới trúng cử đã được tuyên triệu tham gia thu săn, đây chính là vinh quang khó được đấy!"
Tuy rằng hắn cũng rất kỳ quái vì sao chính mình có thể tham gia thu săn, hơn nữa bởi vậy ở bãi săn bị người xa lánh, nhưng trước mặt Bùi Nguyên Dung lại vẫn làm ra bộ dáng tự tin tràn đầy như là hắn được Hoàng đế coi trọng thế nên mới triệu hắn tham gia thu săn.
Trong lòng Bùi Nguyên Dung vừa động.
Cho dù vốn là không biết quy củ của thu săn, nhưng sau khi Bùi Nguyên Ca và Bùi Nguyên Vũ nhận được ý chỉ của Thái hậu, nàng cũng biết thu săn là cỡ nào vinh quang khó được. Ngay cả phụ thân thân là trấn biên đại tướng nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ cũng không thể tham gia thu săn. Mà Vạn Quan Hiểu vừa mới bước vào con đường làm quan đã được khâm điểm tham gia thu săn, có thể thấy được là hắn xuất sắc nên Hoàng đế phá lệ coi trọng hắn. Hơn nữa, nghe nói năm nay Hoàng đế đặc biệt ban ân, lệnh văn khoa võ cử ba người đứng đầu tham gia thu săn, nhưng Vạn Quan Hiểu rõ ràng là đứng thứ tư nhưng cũng đặc biệt được tham gia, có thể thấy Hoàng đế có vài phần xem trọng hắn....
Vừa mới nhập sĩ lại được Hoàng đế coi trọng, tiền đồ sau này tất nhiên không giới hạn!
Nếu nói như vậy...
"Dung nhi, ta vừa mới nhận chức quan lại có thể được Hoàng thượng ân chuẩn tham gia thu săn, ta nghĩ con đường làm quan về sau sẽ càng thêm thuận lợi.". Thấy nàng ý động, trong lòng Vạn Quan Hiểu càng thêm khinh thường, vẻ mặt cũng là phá lệ chân thành tha thiết động lòng người, đưa tay đặt lên vai Bùi Nguyên Dung, nhìn nàng chân thành thâm tình nói: "Dung nhi, giống như lời nàng nói, nàng là con gái thượng thư, theo lý thuyết đối tượng kết thân nên là đệ tử kinh thành quyền quý, nhưng mà nàng cũng không ghét bỏ ta cửa nhỏ nhà nghèo, chung tình với ta! Phần ân tình này ta sẽ chặt chẽ nhớ kỹ, bởi vì nàng nên ta sẽ cố gắng, tương lai nhất định phải trở nên nổi bật, làm cho Dung nhi được nữ tử khắp thiên hạ hâm mộ, khiến nàng vĩnh viễn cũng không hối hận đã lựa chọn ta!"
Hắn biết rõ tâm lý Bùi Nguyên Dung, biết nói lời gì có thể làm cho nàng càng thêm động tâm.
Quả nhiên, nghe được lời nói của Vạn Quan Hiểu tràn đầy tình ý, trên gương mặt trắng nõn của Bùi Nguyên Dung hiện lên từng đợt từng đợt đỏ ửng, vẻ mặt cũng trở nên vui mừng. Thoạt nhìn Vạn Quan Hiểu nhưng thật ra rất tự mình hiểu lấy mình, biết nàng chung tình với hắn là một loại ban ân, hơn nữa ghi tạc trong lòng, cho nên mới đối đãi nàng hết sức dịu dàng! Nếu là như thế, cộng thêm chuyện thu săn, tương lai hắn chắc chắn sẽ thăng chức rất nhanh, kia....
Thấy bộ dáng nàng như vậy, trong lòng Vạn Quan Hiểu càng chán ghét thống hận.
Hắn nói như vậy, Bùi Nguyên Dung lại toàn bộ cho là đúng sao? Thực nghĩ mình là kim tôn ngọc quý chắc? Tuy rằng nàng là con gái thượng thư, nhưng lại không phải đích nữ, chỉ là thứ nữ mà thôi, mẹ ruột lại bởi vì phạm sai lầm bị đưa vào trong miếu, ở trước mặt Bùi thượng thư tất nhiên không thể so sánh với đích nữ Bùi Nguyên Ca, cũng so ra kém tỷ muội một mẹ Bùi Nguyên Vũ, ở trước mặt mẹ cả càng thêm không có bao nhiêu thể diện....
Thứ nữ nhà cao cửa rộng tầm thường bất quá chỉ xứng với sĩ tử nghèo túng hoặc là hứa hôn với quan gia con vợ kế, hoặc là làm vợ kế thậm chí làm thiếp thất cho nhà giàu.
Mà Vạn Quan Hiểu hắn dầu gì cũng là tân khoa tiến sĩ, văn khoa võ cử đều đậu, võ cử lại đứng thứ tư, lại nói cũng coi như văn võ song toàn. Đại Hạ vương triều nhiều người như vậy, hàng năm ngàn vạn thí sinh dự thi có thể có bao nhiêu tiến sĩ? Vạn Quan Hiểu hắn cũng xem như là xuất sắc, nay cũng nhận chức quan, luận dung mạo, luận tài học, luận thân phận có chỗ nào không xứng với nàng? Nàng lại còn kén cá chọn canh với hắn như vậy, còn muốn kêu thì hắn đến, đuổi thì hắn đi sao? (giống cẩu cẩu)
Quả thực không biết trời cao đất rộng là gì!
Nhưng mà quên đi, hắn vốn cũng là nhìn trúng dòng dõi Bùi phủ, muốn định cửa hôn nhân này, lại xem trọng Bùi Nguyên Dung ngu dốt vụng về, thế này mới tốn công sức trên người nàng. Dù sao, Bùi thượng thư ở trong quân rất được người kính trọng, Bùi tứ tiểu thư lại được Thái hậu và Hoàng đế sủng ái, sau này tám phần là sẽ vào cung, mà Bùi thượng thư lại không có con trai, tương lai nhất định là dụng tâm bồi dưỡng con rể, huống chi Bùi thượng thư vốn là thưởng thức hắn, sau này nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ hắn đi lên địa vị cao.
Vì được Bùi phủ trợ lực, cho dù Bùi Nguyên Dung là heo mẹ hắn cũng sẽ cưới.
Dù sao chờ sau khi hắn thăng chức nhanh chóng, muốn bao nhiêu thiếp thất dịu dàng xinh đẹp thì có bấy nhiêu, đến lúc đó căn bản không cần để ý tới Bùi Nguyên Dung ngu ngốc.
"Dung nhi, tuy rằng chúng ta là chàng có tình thiếp có ý, nhưng dù sao cũng không hợp lễ pháp, ta nghĩ không bằng ta đi cầu hôn nàng với Bùi thượng thư, làm cho chúng ta có thể danh chính ngôn thuận bên nhau dài lâu, Dung nhi nàng cảm thấy như thế nào?". Vạn Quan Hiểu thử nói, tuy rằng tình hình trước mắt, Bùi Nguyên Dung giống như bị hắn dỗ dành đổi ý, nhưng đêm dài lắm mộng, hơn nữa Bùi Nguyên Dung còn có một tỷ tỷ ruột thông minh tháo vát. Nếu Bùi Nguyên Vũ lần trước đã nhúng tay chuyện giữa hắn và Bùi Nguyên Dung, khó dám chắc sẽ không nhúng tay phá đám lần nữa.
Hiện tại khó khăn lắm mới dỗ dành Bùi Nguyên Dung hồi tâm chuyển ý, phải nên rèn sắt khi còn nóng, thừa cơ hội Bùi Nguyên Vũ dưỡng bệnh, định ra việc hôn nhân này mới là thượng sách.
"Bây giờ sao? Hình như là... quá nhanh rồi?". Tuy rằng Vạn Quan Hiểu miêu tả tương lai thực mê người, nhưng Bùi Nguyên Dung còn lưu lại một phần tỉnh táo, nghĩ đến tình hình lần trước Bùi Nguyên Vũ cho nàng nhìn thấy, cùng với những lời của Bùi Nguyên Vũ, trong lòng khó tránh khỏi do dự. Lại nói, tuy rằng thực khó chịu với chuyện Bùi Nguyên Ca có khả năng vào cung làm quý nhân, nhưng nếu thật sự là như thế, giá trị của con gái Bùi phủ cũng sẽ tùy theo nước lên thì thuyền lên, nói không chừng tương lai nàng có thể định được việc hôn nhân rất tốt thì sao?
Nói đến cùng, Bùi Nguyên Dung vẫn là cảm thấy dòng dõi Vạn Quan Hiểu quá thấp, làm cho Bùi Nguyên Dung cảm thấy có chút mất mặt.
Suy nghĩ trong lòng nàng sao có thể giấu diếm được Vạn Quan Hiểu? Xem bộ dáng nàng do dự, Vạn Quan Hiểu đoán được ngay suy nghĩ của nàng, trong lòng dĩ nhiên sinh một cỗ tức giận, thì ra Bùi Nguyên Dung chỉ xem hắn là hậu bị (sơ cua),nếu trong khoảng thời gian này có thể định được mối hôn nhân tốt, chỉ sợ nàng sẽ không chút do dự phân rõ giới hạn với hắn? Vốn còn tưởng rằng hắn thật sự mê hoặc Bùi Nguyên Dung đến mức thần hồn điên đảo, thì ra ngược lại là hắn bị Bùi Nguyên Dung đùa giỡn?
Nếu như vậy, vậy thì không chỉ phải phòng bị Bùi Nguyên Vũ phá đám, còn phải nghĩ biện pháp khiến cho Bùi Nguyên Dung khăng khăng một mực không bỏ, không phải hắn không gả mới được.
Sau khi đoán được Bùi Nguyên Dung có khả năng thay lòng đổi dạ, Vạn Quan Hiểu chuẩn bị mọi thứ thật chu toàn, vốn là nghĩ tốt nhất có thể dùng lời nói đả động Bùi Nguyên Dung, làm cho nàng hồi tâm chuyển ý, nhưng nếu lời nói không có tác dụng, cũng chỉ còn cách... Trong đôi mắt Vạn Quan Hiểu hiện lên một chút âm lãnh quang mang, lập tức lại mỉm cười, giả vờ như không biết nguyên nhân Bùi Nguyên Dung do dự, dịu dàng nói: "Sao vậy? Ta muốn đi gặp Bùi thượng thư cầu hôn nàng, Dung nhi không vui sao?"
"Ta...", Bùi Nguyên Dung có ngốc cũng biết, không thể nói cho Vạn Quan Hiểu suy nghĩ trong lòng nàng.
Vạn Quan Hiểu ra vẻ nghi hoặc nhìn nàng, bỗng nhiên tỉnh ngộ nói: "Nga, ta đã biết. Dung nhi là lo lắng Bùi thượng thư sẽ không đáp ứng lời cầu hôn của ta phải không?". Nói xong, trên mặt hiện lên ý cười thoải mái, dịu dàng nói: "Nàng yên tâm, Bùi thượng thư là người thông tình đạt lý, sẽ không ngại bần yêu phú, lại nói ta cũng đã nhậm chức quan. Huống chi, ông ấy vốn cũng rất thưởng thức ta, lại yêu thương nàng như vậy, nếu chúng ta hai người yêu nhau, Bùi thượng thư tất nhiên sẽ thành toàn chúng ta!"
Nàng chính là sợ phụ thân đồng ý!
Trong lòng Bùi Nguyên Dung âm thầm nói, nàng cũng rõ ràng Bùi Chư Thành làm người như thế nào, nếu Vạn Quan Hiểu đi cầu hôn, lại nói nàng cũng là nhìn trúng hắn, phụ thân chín phần sẽ đồng ý việc hôn nhân này. Nhưng nếu chuyện hai người đã bày ra ánh sáng ở chỗ phụ thân, đời này của nàng chẳng phải là trói chặt trên người Vạn Quan Hiểu không còn khả năng khác sao? Lỡ như sau này lại có đệ tử tuổi trẻ tuấn mỹ quyền quý đến cầu hôn, nàng đã định việc hôn nhân chắc chắn sẽ bị loại ra, đến lúc đó ngược lại tiện nghi đồ đầu gỗ Bùi Nguyên Xảo kia...
Bùi Nguyên Dung càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, như là đã nhìn thấy cảnh tượng Bùi Nguyên Xảo định hôn sự với đệ tử nhà cao cửa rộng, dương dương tự đắc khoe ra ở trước mặt nàng. Tuy rằng hiện tại nàng không quá được sủng ái, nhưng là không cam lòng để cho thứ nữ như Bùi Nguyên Xảo áp trên đầu nàng... Nghĩ, Bùi Nguyên Dung ấp a ấp úng nói: "Quan Hiểu ngươi đừng như vậy —— "
Đúng lúc này, ngoài tường ẩn ẩn truyền đến tiếng bọn nha hoàn nói chuyện.
Bùi Nguyên Dung lập tức nóng nảy, nếu bị bọn nha hoàn nhìn thấy nàng và Vạn Quan Hiểu như vậy, truyền đến tai phụ thân, chỉ sợ chuyện giữa nàng và Vạn Quan Hiểu sẽ chắc chắn định ra, không còn có khả năng thay đổi! Muốn tìm lý do cản lại Vạn Quan Hiểu, dưới tình thế cấp bách lại tìm không được cớ gì, gấp đến độ luống cuống!
"Dung nhi nàng yên tâm, ta sẽ thành tâm cầu khẩn Bùi thượng thư, nếu ông ấy thật sự không đồng ý, cho dù quỳ chết ở trước cửa Bùi phủ ta cũng cầu ông ấy hồi tâm chuyển ý!", Vạn Quan Hiểu cố ý hiểu sai sự lo âu của nàng, tin tưởng mười phần nói.
Nghe hắn nói như vậy, Bùi Nguyên Dung càng nóng nảy, cầm lấy tay hắn, kiên quyết nói: "Không được, ngươi không thể đi!"
"Vì sao không?", Vạn Quan Hiểu ra vẻ nghi hoặc hỏi.
Ngoài tường tiếng nói chuyện càng ngày càng gần, Bùi Nguyên Dung càng bối rối, lung tung lấy lệ nói: "Việc này nói đến cùng rất dài dòng, một chốc cũng nói không rõ ràng được, tóm lại, ngươi trước đừng đi cầu hôn là được rồi!". Nàng muốn trước ngăn cản Vạn Quan Hiểu, qua cửa ải khó khăn trước mắt này rồi nói sau.
Nhưng làm sao Vạn Quan Hiểu sẽ dễ dàng để nàng lừa gạt bỏ qua như vậy? Ra vẻ nghiêm túc nói: "Không được! Chuyện này quan hệ đến chung thân của nàng và ta, chúng ta phải nói rõ ràng, rốt cuộc là vì lý do gì ta không thể đi cầu hôn? Nếu nàng không nói rõ ràng, ta sẽ không đi!". Biết rõ hiện tại Bùi Nguyên Dung hi vọng nhất là hắn rời đi, Vạn Quan Hiểu lại cố ý dùng lời này uy hiếp nàng.
Bùi Nguyên Dung quả nhiên nóng nảy, hơn nữa tiếng bước chân bọn nha hoàn đang không ngừng tới gần, càng làm cho nàng tâm loạn như ma, vội đẩy hắn nói: "Hiện tại không phải lúc nói chuyện, ngươi trước rời đi, về sau ta sẽ chậm rãi giải thích với ngươi!"
"Được rồi, hiện tại đúng là không phải lúc thích hợp nói chuyện!", Vạn Quan Hiểu trầm tư nói: "Như thế này vậy, bây giờ ta lại đi cầu kiến Bùi thượng thư, nghĩ biện pháp lưu lại. Đêm nay giờ tý, ta ở chỗ này chờ nàng, đến lúc đó nàng nhất định phải giải thích rõ ràng với ta! Nhớ kỹ, giờ tý ta chờ nàng, nếu nàng không đến, ta vẫn sẽ chờ đợi, đợi đến hừng đông sẽ đi cầu hôn với Bùi thượng thư, Dung nhi, ta thật sự rất nhớ nàng, rất muốn bất cứ lúc nào cũng được nhìn thấy nàng!"
Vừa uy hiếp vừa là nhu tình, nói vậy Bùi Nguyên Dung tất nhiên sẽ đến, thế này Vạn Quan Hiểu mới rời đi.
Trở lại trong đình lúc nãy tiếp tục chờ gã sai vặt, một lát sau, gã sai vặt mới mang theo thư lại đây. Vạn Quan Hiểu giúp hắn đọc thư nhà, khiến cho gã sai vặt ngàn ân vạn tạ với hắn, thế này mới trở lại thư phòng cầu kiến Bùi Chư Thành, cố ý cùng ông đàm luận binh pháp bày trận, thỉnh giáo Bùi Chư Thành đến tận bóng đêm buông xuống. Quả nhiên Bùi Chư Thành lưu hắn ở Bùi phủ nghỉ lại, nói muốn cùng hắn đàm luận suốt đêm.
Vạn Quan Hiểu tùy ý có lệ, trong lòng chỉ nghĩ đến cuộc hẹn hò đêm nay.
Được đến tin tức Vạn Quan Hiểu ở lại Bùi phủ, khóe miệng Bùi Nguyên Ca hiện lên một chút ý cười, nàng biết rõ Vạn Quan Hiểu giả dối gian xảo, Bùi Nguyên Dung căn bản không phải đối thủ của hắn, bất luận là lời ngon tiếng ngọt hay là uy hiếp đe dọa, nàng ấy chỉ có thể bị Vạn Quan Hiểu nắm mũi dắt đi! Như vậy, nàng sẽ chờ đợi tuồng hay của Vạn Quan Hiểu và Bùi Nguyên Dung đêm nay!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]