Mắt Thư Tuyết Ngọc ngưng lại, lạnh lùng nói: “Làm càn, làm sao ngươi dám gọi thẳng tục danh lão gia?”
“Phải, ngươi có thể gọi tên này, bởi vì ngươi là nguyên phối phu nhân, Minh Cẩm có thể gọi tên này, bởi vì nàng ta là bình thê. Phu thê phu thê, hắn là phu, các ngươi đều là thê, có thể gọi tên của hắn, còn ta chỉ là thiếp, ngay cả tư cách gọi hắn một tiếng Chư Thành cũng không có!” Trong mắt Chương Vân lóe ra tia sáng: “Nhưng hiện tại ta gọi đấy thì sao? Ngươi có năng lực làm gì ta? Haha, dù sao ta biết lần này mình phải chết không thể nghi ngờ. Thư Tuyết Ngọc, đối với một người sắp chết, ngươi không thể tiếp tục dùng cái dáng vẻ chính thất phu nhân cao cao tại thượng của ngươi đè đầu ta, ngươi biết không? Bởi vì, ngay cả chết ta còn không để ý!”
Cho rằng mình sẽ phải chết, tất cả không cần quan tâm nữa, ngược lại cảm thấy toàn thân đều trở nên thoải mái, thậm chí khóe miệng còn lộ ra ý cười.
“Ngươi có chết hay không là chuyện của ngươi.” Không phải Thư Tuyết Ngọc mở miệng, mà là Bùi Chư Thành, trên gương mặt cương nghị đầy vẻ lạnh lùng: “Nhưng tên của ta không phải người nào cũng có thể hô, ít nhất Chương Vân ngươi không xứng!”
“Bùi Chư Thành, ngươi vẫn còn bảo vệ nàng ta!” Chương Vân bỗng nhiên hét lên, nhìn Bùi Chư Thành một cách khó tin: “Tốt xấu chúng ta cũng từng cùng giường chung gối hơn mười năm, ta vì ngươi sinh hai nữ nhi, ta vì ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vo-song/3217644/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.