Nguyên Ca hiện đang trong tình cảnh nhạy cảm, nếu bị người khác nhìn thấy hai người ở cùng nhau, rơi vào tai Thái hậu, chỉ sợ sẽ khiến cho Thái hậu hoài nghi. Hơn nữa, Vũ Hoằng Mặc cũng rất muốn tìm một nơi yên tĩnh cùng với Nguyên Ca, thoải mái trò chuyện, mà không cần thời khắc phòng bị người bên cạnh. Suy tư hồi lâu, hắn bỗng nhiên nhớ tới có tòa tửu lâu tên Thanh Bình Nhạc, xem như kiến trúc cao nhất ngoài thành, tầm nhìn rộng rãi, phong cảnh tuyệt đẹp, nói vậy thưởng thức cảnh đêm kinh thành phồn hoa trên tầng thượng Thanh Bình Nhạc cũng sẽ có phong vị khác, bởi vậy liền đề nghị qua đó.
Bùi Nguyên Ca gật gật đầu.
Hai người bước chậm sánh vai, cố ý chọn đường đi hẻo lánh, bởi vậy xung quanh vô cùng tĩnh lặng.
Mơ hồ nhận thấy bên cạnh tràn ngập ôn nhu mà lại hài hòa trầm mặc, không ai muốn mở miệng đánh vỡ nó, chỉ lẳng lặng hưởng thụ sự ấm áp thư thái khó có được này, ngẫu nhiên chạm mắt, ánh mắt chạm nhau, mỉm cười, xong lại đều tự cúi đầu, tiếp tục bước đi.
Cứ như vậy đi tới trước cửa Thanh Bình Nhạc, lại bị báo cho biết tầng thượng đã sớm bị người khác bao trọn.
Đêm tiết khất nguyên, tất nhiên có rất nhiều người trẻ tuổi thích du ngoạn thưởng nhạc, nhưng có người thận trọng hoặc tự cho mình là cao quý, hoặc có nguyên nhân khác không muốn xuất đầu lộ diện, bao nhã gian tửu lâu, trên cao nhìn xuống cảnh náo nhiệt phồn hoa của đêm khất nguyên. Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vo-song/3217613/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.