“Dù vậy, muốn ly gián quan hệ bọn họ cũng không dễ dàng.” Hoàng đế rất nhanh khôi phục bộ dáng đạm mạc, giọng điệu bình tĩnh, “Hoàng Hậu tuy ngu dốt thích làm theo ý mình, lại có oán hận bất mãn với Thái hậu; Thái hậu đối với nàng, có lẽ có thất vọng, có tức giận, nhưng quan hệ đôi bên vẫn đang ở vào thế cân bằng. Hơn nữa xưa nay Thái hậu lấy lợi ích Diệp Thị làm trọng, dù biết Hoàng hậu không hề để bà vào lòng, nhưng tại thời điểm nguy cấp vẫn kéo Hoàng Hậu một phen, muốn để họ nội đấu dẫn đến hao tổn Diệp gia, hi vọng không lớn.”
Gió mát thổi tới mang theo mùi hồ sen thơm ngát, lại không xóa được sự thất vọng nhàn nhạt trong giọng nói kia.
Bùi Nguyên Ca đương nhiên cũng hiểu rõ đạo lý này, trầm giọng nói: “Nếu chỉ là bất mãn lẫn nhau thì cực kỳ bình thường, muốn dùng nó dẫn tới hai người tranh đấu quả thực không có khả năng. Nhưng nếu là uy hiếp đến lợi ích thiết thân của mỗi người thì sao? Không nói tới Hoàng hậu, ngay cả Thái hậu cũng chỉ là người bình thường, cũng sẽ có tư tâm, nếu Hoàng Hậu uy hiếp tới địa vị cùng quyền thế của bà ấy, Thái hậu còn có thể tiếp tục bảo vệ nàng sao?”
Hoàng đế khẽ nhíu mày: “Đều là người Diệp gia, lợi ích nhất tề, phải làm sao mới có thể khiến bọn họ tin tưởng đây? Nhất là Thái hậu.”
Bên Hoàng Hậu dễ nói, dù sao tính cách tài trí bày ra đó, muốn ly gián không quá khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vo-song/3217600/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.