Hôm nay, hoàng đế đi vào Huyên Huy cung thỉnh an, thái hậu sai người dâng trà...
Chỉ thấy một cô gái mặc một bộ áo ngắn cân vạt bằng la mềm màu thủy lam (màu nước xanh),lớp ngoài thật dài kết đám hoa mai chặt chẽ tạo thành rất mới lạ, dưới người là váy lăng lụa mỏng màu xanh nhạt, màu sắc nhạt nhoà như lồng khói quấn sương mà nhuốm thành, mờ mịt nhẹ nhàng ái mộ. Trên đầu cài trâm hoa phỉ thúy màu xanh nhạt, lưu tô hình giọt nước theo đi lên mà có chút lay động, chiết xạ ra ánh sáng rực rỡ khác thường, càng nổi bật da thịt trắng nõn như mỡ đông, khuôn mặt thanh lệ như hoa sen mới nở.
Ăn mặc nhẹ nhàng khoan khoái, dung nhan thanh lệ, khí chất thanh nhã, vào ngày nóng giữa hè, giống như một dòng suối trong chảy nhỏ giọt, thấm vào trong lòng người.
Thấy người tới dâng trà lại là Bùi Nguyên Ca, quét mắt trang phục cả người của nàng, dung nhan trầm tĩnh, lại ngửi được huân hương nhợt nhạt trước mặt, hoàng đế hơi ngừng lại, đôi mắt khẽ nhếch, sáng bóng mang theo ba phần u ám, thản nhiên cười nói: “Nghe nói Bùi tứ tiểu thư vừa mới tiến Huyên Huy cung không lâu sau đã mắc bệnh, liên tục nửa tháng đều đang dưỡng bệnh, bây giờ xem ra, bệnh này....” Dừng một chút, vui giận khó phân biệt chậm rãi nói, “Nên khoẻ rồi?”
Lời nói trầm thấp, hình như có sức nặng khác.
Trong lòng Bùi Nguyên Ca khẽ trì trệ, tiếp tục nhợt nhạt cười, đáp: “Nhờ hồng phúc của thái hậu, nay đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vo-song/3217592/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.