Bùi Nguyên Hoa nhất thời khó thở, không kiềm lại, bỗng nhiên đứng bật dậy, thấy tất cả mọi người đưa mắt nhìn mình, lúc này mới bối rối. Nàng nhớ tới mục đích đến thư phòng hôm nay, cố gắng lấy lại bình tĩnh, cúi người nói: “Phụ thân, con bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, không biết có nên nói với phụ thân hay không?”
Nghe vậy, Trương Đức Hải lập tức nói: “Lão gia, tứ tiểu thư, đại tiểu thư, nô tài còn có việc phải xử lý, vậy xin cáo lui.”
Nô tài này vẫn gió chiều nào che chiều ấy, vừa rồi diễn trò ngồi xem náo nhiệt, giờ liền cáo lui? Trong lòng Bùi Nguyên Hoa cười lạnh, nhưng nàng không có lý do gì cản lại, chỉ có thể chờ sau khi hắn rời khỏi, mới do dự nói: “Chuyện này liên quan tới tam muội và tứ muội, con vốn không muốn nói, nhưng trái lo phải nghĩ, cảm thấy cần phải thông tri cho phụ thân. Vừa khéo tứ muội cũng ở đây, nếu lời tỷ có chỗ nào nhầm lẫn, mong tứ muội hãy góp ý.”
Nghe thấy chuyện liên quan tới Dung nhi và Ca nhi, Bùi Chư Thành hơi nhíu mày: “Chuyện gì?”
Bùi Nguyên Ca suy ngẫm, không cảm thấy mình có nhược điểm gì rơi vào tay Bùi Nguyên Hoa, liền mỉm cười hỏi: “Đại tỷ cứ nói, dù sao muội còn nhỏ tuổi, làm việc khó tránh khỏi có chỗ sơ sót, không chu toàn, đại tỷ phải thường xuyên nhắc muội mới phải” Nàng trước thừa nhận, lấy lý do còn nhỏ, bày tư thái khiêm nhường, nói “sơ sót không chu toàn” cũng là ám chỉ chuyện Lưu Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vo-song/3217543/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.