Edit: Be Yours
Chiều hôm sau, Bùi Chư Thành gọi Bùi Nguyên Ca đến Đồng Trạch viện, nhắc tới hôn sự của Tử Uyển.
Bùi Nguyên Ca cúi đầu suy nghĩ một hồi rồi nghiêm túc hỏi: "Phụ thân, có phải tối qua Ca nhi ra đón người chậm trễ, nên người tức giận phải không?"
Bùi Chư Thành không hiểu: "Sao con lại nói vậy?"
"Nếu như không phải phụ thân giận con, thì vì sao không cho con chút mặt mũi như vậy?" Bùi Nguyên Ca ủy khuất:"Tối hôm trước người vừa nói, mọi chuyện sau này của Tĩnh Xu trai đều do con làm chủ. Hơn nữa, tân nha hoàn vào Tĩnh Xu trai mới được hai ngày, người đã tính hôn sự cho Tử Uyển. Về sau chúng nha hoàn sao có thể tin phục?" Nàng vừa nói xong, nước mắt như hạt ngọc trai cuồn cuồn tuôn rơi.
Bùi Chư Thành ngẩn ra, giật mình đồng thời cũng cảm thấy hổ thẹn.
Mặc dù ông mở miệng nói để Ca nhi chưởng quản Tĩnh Xu trai, nhưng nàng mới mười ba tuổi, khó tránh khỏi làm người khác cảm thấy không phục. Lúc này phải nên giúp nàng lập uy mới đúng, ông ở phía sau lại nhúng tay vào hôn sự của Tử Uyển. Trong mắt hạ nhân, chẳng phải tự nói rằng lời lúc trước của mình chỉ là hư không thôi sao? Ông có chút không vui nhìn Chương Vân, áy náy nói: "Là phụ thân sơ ý, không nên nhúng tay vào việc này. Ca nhi đừng giận phụ thân được không?"
Bùi Nguyên Ca nín khóc, mỉm cười: "Quên đi, phụ thân là nam tử hán, phải làm đại sự, việc nhỏ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vo-song/3217505/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.