Đêm khuya vắng người, ánh trăng như sương.
Bùi Nguyên Ca nằm ở trên giường, nhưng không ngủ, dừng mắt nhìn vào trong màn đêm đen, trong lòng thầm tính toán, phải làm thế nào mới có thể trừ bỏ Quế mama. Người này cáo già, lại thủ đoạn, ở Tĩnh Xu trai chắc chắn còn bày chuyện xấu khắp nơi hãm hại nàng. Hơn nữa nàng là bà vú của mình, thân phận không giống hạ nhân khác, nếu không cẩn thận, bị nàng ta và Chương Vân cắn ngược một cái, nói mình vong ân phụ nghĩa, cay nghiệt ngoan độc, truyền ra ngoài, cực kì bất lợi đối với nàng.
Suy nghĩ hồi lâu, tuy rằng tính kế, nhưng vẫn phải cần người phối hợp, nhưng giờ phút này vấn đề chính là, Tĩnh Xu trai sớm bị Quế mama thao túng, những viện khác nàng không nắm được, không người nào có thể dùng!
Ánh mắt trong lúc vô ý nhìn vào cổ tay của chính mình, không kiềm được mà nhớ lại đêm đó tờ giấy bỗng nhiên xuất hiện.
"Thuốc bị động tay chân, chớ dùng. Kéo dài thời gian, lão gia sắp trở về."
Nếu không có tờ giấy kia, Bùi Nguyên Ca cũng không nghĩ đến, lần này mình bệnh nặng, cũng là Chương Vân ra tay. Nhưng ngẫm lại cũng đúng, thân thể nàng xưa nay không tốt, bị đả kích chuyện Trấn Quốc Hầu phủ từ hôn, tức giận công tâm, nhưng sao có thể dây dưa mãi không khỏi, thậm chí còn bệnh nặng mê man? Hóa ra tất cả, từ đầu tới cuối đều do một tay Chương Vân tạo nên, mục đích vì muốn diễn xuất một màn kịch hay như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vo-song/3217471/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.