Ánh mắt Thượng Quan thị nhất thời trở nên đau khổ, bà ta ủy ủy khuất khuất nhìn về phía Từ thị, muốn Từ thị vì mình nói vài câu. Chánh thất phu nhân đã qua đời ba năm, lão gia lần này hồi phủ, chẳng lẽ không nên ở cùng mình sao? Mặc dù không muốn ở cùng mình, đến chủ viện cũng là đương nhiên đi? Nhưng lại không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, còn muốn một mình trụ ở trong sân của nguyên phối phu nhân...
Mặc dù Từ thị có tâm muốn nói chuyện giúp bà ta, thì giờ phút này cũng không thể tùy tiện mở miệng. Bởi vì chuyện nạp thiếp, bà ta cùng nhi tử vốn đã có ngăn cách, sau này con dâu ốm chết, nhi tử càng xa cách mình. Bà ta thật sự thích Thượng Quan thị, muốn phù chính không sai, nhưng Thượng Quan thị có thể sánh bằng nhi tử sao?
"Vâng." Hạ Liên Phòng mềm mại đáp ứng, đi đến bên người Hạ Lịch khuyên nhủ: "Phụ thân ở đây bồi đệ đệ một hồi, rồi nên trở về sân viện tắm rửa thay quần áo đi."
Hạ Lịch thế này mới nghĩ tới mình hẳn là phải vào cung diện thánh, gật gật đầu nói: "Cũng đúng, ta suýt quên mất." Chỉ hồi phủ lại không tiến cung, nếu bị kẻ có tâm biết được, không thiếu lại muốn dùng ngòi bút làm vũ khí một phen.
Hạ Liên Phòng cười nhẹ, "Đệ đệ nơi này có con cùng Hồi nhi canh chừng rồi, phụ thân cứ việc yên tâm đi làm việc của mình đi ạ." Nói xong khẽ cúi chào, ra hiệu Lục nương cùng mình rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-truyen-ky/2761518/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.