Đối với Hạ Liên Phòng trợ giúp bản thân mình như thế, Đường Thanh Hoan cảm động đến rơi nước mắt, chỉ là nàng từ trước đến giờ ăn nói vụng về, không biế nói lời dễ nghe nên chỉ có thể dùng một đôi mắt ngập nước như muốn nói lại thôi biểu đạt lòng cảm kích của mình. Hạ Liên Phòng cứu nàng lại không phải là muốn nàng cảm kích, mỉm cười nhắc nhở nàng: "Nếu muốn quay lại đại sảnh thì muội mau nhanh chút trở về đi, đợi lát nữa sẽ có trò hay để xem."
Đường Thanh Hoan không hiểu những lời này của Hạ Liên Phòng là có ý gì, nhưng nàng vẫn rất nhu thuận không hỏi, xoay người đi vài bước lại bất an quay đầu lại: "Hạ tiểu thư, chuyện hôm nay... Có thể liên lụy đến tỷ hay không?"
Đối với sự quan tâm của Đường Thanh Hoan, Hạ Liên Phòng vui vẻ tiếp nhận: "Muội cứ việc yên tâm, không có việc gì. Ngược lại là muội, tốt hơn là nhanh chút hồi đại sảnh đi, miễn cho đợi một hồi lại chọc giận đích tỷ của muội không vui."
Đường Thanh Hoan dùng sức gật đầu, nhấc váy chạy về phía đại sảnh.
Hạ Liên Phòng đứng ở sau lưng nàng không khỏi cảm thấy kỳ quái. Lại nói như thế nào Đường Thanh Hoan cũng là tiểu thư Đường gia, cho dù chỉ là thứ xuất nhưng bên người cũng không có khả năng ngay cả một nha hoàn bà mụ cũng không có chứ? Nếu có, tại sao chủ tử mất tích như vậy lại không có tin tức gì? Nàng cúi đầu suy nghĩ, cố ý dừng lại một lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-truyen-ky/2761019/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.