Lúc hoàng thượng nghe nhị hoàng tử kể lại thì ban đầu ông còn không tin cho lắm, nhưng nhìn vào sắc mặt và biểu cảm của hoàng hậu và đệ đệ của mình kết hợp với cơn đau bất thường ngày hôm nay ông đã suy nghĩ lại.
Giọng ông khàn khàn nói:
"Vậy cổ trùng này thế nào?, có thể giải được không?, ta thật sự không chịu nổi nữa rồi ".
Lúc này Dương Vương bước lên và từ từ nói:
"Bọn đệ mới vừa biết chuyện về cổ trùng, tuy nhiên lại không am hiểu cho lắm nên mới không bẩm báo với hoàng huynh. Cũng may sau khi Thiên nhi nghe được đã báo cho đệ, may mắn thay đệ lại quen biết với thái tử của Tề quốc nên đã mượn được người về đây giải cổ cho hoàng huynh ".
Lúc này Tôn quản gia đứng ở phía sau mới từ từ bước lên thỉnh an, hoàng thượng lúc này đã bị cơn đau chi phối làm gì còn thiết hỏi han gì nữa liền nói:
"Ngươi giải cổ trùng cho trẫm, trẫm sẽ có trọng thưởng ".
Tôn quản gia trầm tĩnh đi lên vẻ mặt không xiểm nịnh liền đáp lời:
"Nô tài sẽ cố hết sức, tuy nhiên bây giờ cổ trùng đã ở trong người hoàng thượng mấy ngày rồi muốn lấy nó ra cũng tương đối phức tạp, phải cần một lượng máu lớn để dụ cổ trùng ra nhưng dựa vào sức của người thì e là sẽ thiếu, mà máu này bắt buộc phải cùng huyết thống ".
Lúc này nhị hoàng tử và Dương Vương cùng bước lên và nói:
"Hãy lấy máu của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-trong-sinh/3363646/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.