Cuối cùng cũng đến ngày Thượng Quan tướng quân xuất chinh đi đánh trận, cả kinh thành đều ra tiễn chân ông.
Khung cảnh thật là náo nhiệt, có thể nói người dân ai ai cũng biết đến Thượng Quan gia mấy đời đều đánh giặc bảo vệ biên cương của nước Thục.
Ai Ai cũng kính ngưỡng và quý trọng ông, chính vì thế mà đời trước tên Lâm Kỳ Thần kia mới phải dùng độc thủ đối với ông.
Bởi vì sức ảnh hưởng của ông với dân chúng quá lớn, chẳng thế mà đời trước mãi một năm sau khi Thượng Quan tướng quân mất tên Lâm Kỳ Thần mới lấy một lý do hết sức phi lý để hại nàng.
Chỉ có lý do như thế mới không làm dân chúng giận dữ và lầm than vì dù gì nàng cũng là nữ nhi của đại tướng quân trong lòng họ.
Hắn không sợ mình bị tai tiếng mà dám gán cho nàng tội danh đó vì sợ lòng người không phục.
Hoàng thượng đích thân dẫn văn võ bá quan ra tận cổng thành để tiễn.
Trước ngày đi Thượng Quan Vũ đã dặn dò nữ nhi thật cẩn thận, nào là không được thường xuyên ra ngoài chỉ khi nào thật cần thiết mới được ra.
Bây giờ đã cập kê rồi, đã được ban hôn không được tự do như trước, thời gian rảnh thì học thêm nữ công gia chánh và tập làm sổ sách…
Phi Yến nghe như muốn thủng màng nhĩ, nàng phải gật đầu liên tục vâng vâng dạ dạ ông mới yên tâm.
Chứ nếu nàng nói thẳng ra rằng phụ thân đi thì con cũng đi Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-trong-sinh/3354011/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.