Quay ra nhìn những quà tặng khác, vì đi lại không tiện nên An Bình không đến được, nàng ấy đã để mẫu thân của mình mang lễ vật đến.
Phi Yến vui vẻ mở ra coi, bên trong là một xấp vải vân nam quý hiếm chỉ có người trong cung mới có, thật sự An Bình chẳng tiếc nàng cái gì cả.
Ngoài xấp vải ra còn có rất nhiều đồ nữ trang có giá trị, Phi Yến giữ lại hai chiếc vòng tay còn lại giao cho A Phù mang vào khố phòng cất.
A Hoa tủm tỉm nói:
"Tiểu thư, người không mở quà của Dương Vương điện hạ hay sao?, nô tỳ thật tò mò ".
A Phù thấy thế thì vừa cười vừa nói:
"Đồ của cô gia thì tiểu thư đợi đến lúc một mình mới mở chứ như thế mới có ý nghĩa đặc biệt ".
Phi Yến biết hai nha đầu đang trêu chọc nàng, nên nàng cũng chỉ cười không nói gì.
Sống lại một đời nàng rất trân trọng người trước mắt, những ai đối xử tốt với nàng, nàng đều biết và để trong lòng.
Kiếp trước số phận A Hoa thì nàng không rõ, nhưng còn với A Phù thì thảm không thể nào nói nổi, A Phù theo nàng chịu bao phong ba vất vả, mãi mới khi tưởng trừng được hưởng vinh hoa phú quý thì lại bị độc chết.
Nàng nhẹ nhàng cầm lấy một hộp nhỏ và từ từ mở ra, hai nha đầu kia biết là của Dương Vương thì vội ngó vào để xem là cái gì.
Lúc Phi Yến mở ra thì có chút mỉm cười, lễ vật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-trong-sinh/3352687/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.