Chương trước
Chương sau
Như có cảm nhận được ánh mắt ai đó đang nhìn về phía mình, Phi Yến quay mặt về phía đó khi thấy người đang nhìn về phía này là thái tử Tùy quốc thì nàng mỉm cười đáp lại khiến cho Hiên Viên Thác choáng váng giây lát.

Hiên Viên Thác lẩm nhẩm:

"Nụ cười của nàng ấy thật đẹp ".

Phi Yến biết khi mình gặp lại thái tử Tùy quốc thì chuyện giao tiếp là khó tránh khỏi, cũng may giữa hai người là ân nhân nên có ích cho nàng hơn.

Hiên Viên Thác quay ra nói với Lam Tư:

"Ngươi hãy tra xem nàng ấy là tiểu thư của nhà nào, ta phải hồi báo cho nàng ấy thật tốt, ơn cứu mạng không thể không trả ".

Lam Tư cung kính rồi xoay người biến mất, khi mọi người đã ngồi vào chỗ đầy đủ lúc này hoàng thượng và hoàng hậu mới từ từ đi đến.

Các văn võ bá quan vội cúi đầu hành lễ, đồng thanh hô to:

"Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế ".

" Hoàng hậu thiên tuế thiên thiên tuế ".

Hoàng thượng an tọa rồi cho mọi người bình thân, ông dõng dạc hô to để chuẩn bị cho nghi thức săn bắn.

Mọi người ai cũng hứng khởi và vui vẻ, sau khi mọi thứ diễn ra ổn thỏa tất cả các hoàng tử và các công tử nhà quan lại đều chuẩn bị dàn xếp đội hình để chuẩn bị vào rừng săn bắn.



Có một số tiểu thư cũng tham gia, bọn họ mặc trang phục săn bắn trông thật năng động và khỏe khoắn.

Phi Yến cũng muốn tham gia nhưng lại lỡ hứa với phụ thân rồi nên nàng không thể nuốt lời đành ngồi trên cao để quan sát.

Trước khi tham gia săn bắn hoàng thượng có truyền ý chỉ nếu ai săn được nhiều thú nhất sẽ có phần thưởng thật to khiến ai cũng hào hứng.

Tam công chúa và nhị công chúa cũng tham gia, hai nàng được các thị vệ vây xung quanh, cũng đúng thôi các nàng đều là kim chi ngọc diệp không thể có sai sót gì được.

Dương Vương cũng hào hứng tham gia, chàng nhất định phải bắt sống một con cáo nhỏ để tặng cho nàng.

Với cương vị là Thái Tử của Tùy quốc Hiên Viên Thác cũng phải tham gia, tuy nhiên thân phận Y quá nhạy cảm nên ám vệ và thị vệ đi theo quá nhiều.

. Truyện Quân Sự

Sau lần hành thích vừa rồi Hiên Viên Thác cũng đã cảnh giác hơn, đây là nước khác không phải nước mình nên kẻ thù sẽ càng có cơ hội hơn, mọi lúc mọi nơi.

Tiếng còi bắt đầu thi đấu vang lên, mọi người tất cả đã vào vị trí để săn bắn, ai ai cũng mong giành được chiến thắng.

Dẫn đầu là Dương Vương, nhị hoàng tử và các hoàng tử khác, tiếp đến là thái tử Tùy quốc.

Nhị công chúa và tam công chúa không đi cùng các huynh đệ của mình mà cứ đi theo thái tử Tùy quốc, Hiên Viên Thác cảm thấy rất phiền tuy nhiên lại không thể từ chối được.

Dương Vương thì chẳng ham hố gì về thắng thua và phần thưởng cả, lúc vừa vào rừng chàng đã tách ra để tìm kiếm cáo trắng nhỏ tặng cho Phi Yến.

Hoàng thượng và hoàng hậu không tham gia chỉ ngồi ở ngoài để đợi mọi người săn bắn quay về.



Phi Yến nhân lúc mọi người không để ý nàng liền lẻn đi gặp Lư Đại Hải vì nếu như nàng nhớ không lầm thì ngày thứ hai sau khi săn bắn hoàng thượng trong lúc đi dạo xung quanh đây sẽ bị thích khách tấn công.

Lúc này Lư Đại Hải vô tình đi ngang qua và giải cứu hoàng thượng lúc này đang vô cùng sợ hãi trốn dưới gốc cây.

Cũng chính vì việc này mà phụ thân bị trách phạt nặng nề vì người là người phụ trách hoàn toàn an nguy của khu vực săn bắn.

Tứ hoàng tử giữa văn võ bá quan đứng ra xin tha tội cho phụ thân nàng lúc đó nàng đã rất cảm động và hoàn toàn cảm kích hắn.

Hoàng thượng vì chuyện đó mà tức giận giáng cấp phụ thân tuy nhiên chưa đầy một năm sau giặc tộc A Man tấn công không có ai dẫn quân đi đánh giặc cuối cùng hoàng thượng đành phải khôi phục lại chức vị cho phụ thân để người ra trận.

Phụ thân ra trận bách chiến bách thắng chỉ trong vòng một năm tiêu diệt cả tộc A Man và thu về cho hoàng thượng bao nhiêu cống phẩm.

Vì để thưởng cho phụ thân hoàng thượng định tăng tước vị cho người nhưng người lại từ chối và muốn xin hoàng thượng ban tặng lại cho nàng.

Lúc đó hoàng thượng khá vui vẻ cho nên đã đặc cách ban cho nàng làm Huyện chủ, đó là hoàng ân vô cùng to lớn.

Sau trận đánh đó binh quyền của phụ thân ngày càng lớn mạnh, nàng là đối tượng liên hôn của tất cả mọi người trong đó bao gồm tứ hoàng tử và ngũ hoàng tử.

Tuy nhiên lúc này nàng đã một lòng một dạ với Lâm Kỳ Thần rồi nên không mảy may đoái hoài đến một ai.

Phụ thân biết tâm sự của nàng nên đã từng khuyên can nàng, phụ thân nói trốn hoàng cung là nơi có quá nhiều cạm bẫy, con lại suy nghĩ vô cùng đơn giản không phải là đối thủ của họ.

Con nên thành thân với một người yêu thương con chứ đừng vướng chân vào cuộc tranh đấu này, tứ hoàng tử là người tham vọng nếu con lấy tứ hoàng tử tương lai con sau này sẽ rất khó nói trước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.