Phi Yến cười nói :
"Lúc nãy trong lúc vô tình cầm vài tay tỷ cảm thấy mạch đập có chút khác lạ nên mới hỏi thử ai dè đúng là hỷ mạch thật".
Quý Phi vui vẻ nói :
"Là vì An Bình thấy nhớ con nên mới mượn danh nghĩa của ta để mời con vào cung, con thật đúng như những gì
An Bình nói thật là một tiểu thư danh môn tri thư đạt lễ ".
Phi Yến cúi đầu xuống cảm tạ, lúc này nàng mới quan sát kỹ càng Quý phi, thật ra thì nếu suy xét kỹ thì bà ấy cũng là một mẫu thân tốt.
Chẳng qua trong trốn hoàng cung người tranh ta tranh nếu bà không cói gắng thì có lẽ mẫu tử và đâu sống đến ngày hôm nay, mẫu tộc của bà cũng sẽ không trụ nổi những thế gia khác.
Chung quy đã là người hoàng gia thật sự là thân bất do kỷ, thấy nàng thở dài An Bình và Quý Phi đều nhìn nhau.
Hai người không hiểu một cô nương tuổi đời còn trẻ lại đưa ra bộ mặt chán chường như thế là vì sao.
Quý Phi giữ Phi Yến ở lại Vị Ương cung để dùng cơm và chỉ dậy cho bà cách vẽ hoa lên trấn làm sao để cho giữ được lâu và sống động trông như thật.
Phi Yến hướng dẫn cho cung nữ cách chế mực và cách vẽ khiến cho ai nấy đều trầm trồ thán phục, gần cả một buổi chiều cuối cùng cung nữ cung đã phác họa được như thật.
Phi Yến xin cáo lui, trước khi về An Bình có bịn rịn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-trong-sinh/3329703/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.