Thời gian trôi đi thật nhanh mới thế mà đã gần đến tết nguyên tiêu, không hiểu có chuyện gì mà gần hai tháng nay phụ thân không về phủ.
Phi Yến có chút lo lắng cho người cũng may Thượng Quan Vũ tuy bận rộn nhưng vẫn gửi thi về cho nàng báo bình an nên Phi Yến cũng đỡ lo phần nào.
Toàn bộ mọi việc trong phủ đều do Phi Yến định đoạt, thời gian gần đây thứ muội của nàng đã có vẻ yên ổn hơn không quấy nhiễu như trước nữa.
Như Ý đường còn vượt xa sự mong đợi của nàng, mọi việc đều diễn ra tốt đẹp đúng với ý nghĩa của nó.
Tuy nhiên việc tìm Lư Đại Hải đều không có tung tích gì khiến cho Phi Yến có chút sốt ruột, Lâu Ngọc Phong đã phái rất nhiều người đi tìn nhưng vẫn không có một chút manh mối.
Nếu không có gì thay đổi qua tết sẽ diễn ra cuộc săn bắn với quy mô lớn, mọi người ai cũng được đi, nếu chờ đến lúc đó e rằng không kịp mất.
Mãi đến trước tết nguyên tiêu mấy ngày người của Lâu Ngọc Phong mới tìm ra tung tích của tên Lư Đại Hải này.
Nghe lời dặn dò của chủ nhân nên bọn họ chỉ âm thầm đi theo có không dám bứt dây động rừng, chỉ biết hắn hiện trú tại một tòa tứ hợp viện nằm ở phía nam.
Do có người luôn đi theo bảo vệ hắn cho nên người của Lâu Ngọc Phong không dám đến gần.
Lâu Ngọc Phong vội vàng đến báo cáo tin tức này cho Phi Yến, nàng mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-trong-sinh/3324473/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.