Không nhắc đến còn đỡ nhắc lại càng khiến cho Phi Yến càng điên cuồng hơn, nàng quay ra thờ ơ nói :
"Ơn cứu mạng của hoàng tử phụ thân đã hồi báo rồi, còn không quen chính là không quen, cảm phiền nhường đường ".
Nàng lách người muốn đi qua nhưng Lâm Kỳ Thần không định nhường lối khiến cho Phi Yến tức giận nhưng không làm được gì.
Nàng đang phân vân không biết phải làm sao, xe ngựa của phủ thì chưa thấy đâu , bỗng nàng nghe thấy tiếng nói trầm ấm dịu dàng :
"Sao muội lại đứng ở đây còn chưa về, xe ngựa của phủ bị hỏng phu xe đang ở ngoài kia ta không yên tâm nên tới đây để đưa muội về ".
Phi Yến nghe thấy tiếng của Dương Vương thì vui mừng vội vàng lách qua rồi chạy lại trước mặt chàng và nói :
"May quá vậy huynh đưa muội về đi, làm nãy giờ muội chờ mãi ".
Dương Vương xoa nhẹ đầu nàng và nói :
"Muội thật là, lên xe đi ta đưa muội về ".
Rồi quay lại nhìn tứ hoàng tử vẻ lạnh lùng nói :
"Đứng giữa cửa phủ Tuyên Vương đôi co không sợ mất mặt hoàng thất sao?".
Rồi chàng nhảy lên lưng ngựa quay về hướng phủ đại tướng quân để đi, Phi Yến nhẹ nhàng thở phào thầm nghĩ, may mà Thiên Dương đến kịp nếu không nàng không biết phải làm thế nào.
Thời gian chung sống với hắn khá lâu nên nàng cũng phần nào đoán được tính cách của hắn, nếu cái gì đã nằm trong mục đích của hắn thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-trong-sinh/3324009/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.