“Thần nữ Phong Hoa tham kiến bệ hạ, ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế vạn vạn tuế.”
“Thần nữ Hứa Tư Khả tham kiến bệ hạ, ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế vạn vạn tuế.”
Phong Hoa cùng Hứa Tư Khả đi vào chính lều vẫn tâm trạng thấp thỏm lo âu, đây là lần đầu tiên bọn họ diện thánh, không tránh khỏi việc áp lực tâm lí, tuy rằng trước đó bọn họ đều đã không ít pần gặp qua Ngụy đế nhưng đó bất quá cũng chỉ là đứng từ xa nhìn lại, cảm giác không giống với bây giờ. Hứa Tư Khả còn tốt, dù sao nàng cũng là người giỏi kiềm chế, trong lòng tuy có áp lực nhưng không dễ bộc lộ ra ngoài, ngược lại là Phong Hoa, nghĩ gì đều hiện lên gương mặt.
Trước đó chuyện của Quách Yến Giai đã khiến Phong Hoa gặp đả kích lớn, trong lòng Phong Hoa không ngừng trách cứ bản thân, nghĩ rằng Quách Yến Giai té ngựa là do nàng đã không tin tưởng vào năng lực phán đoán của bản thân, nếu khi đó không vì lời nói băng quơ của Quách Yến Giai mà giận dỗi thì nàng đã buộc đối phương đổi sang con ngựa khác hay dừng cuộc chơi ngay tại đó, như vậy thì bất hạnh đã không đến với bọn họ, chỉ là thời gian không thể quay trở lại, mà trên đời lại không có thuốc hối hận, mọi chuyện đã xảy ra không thể vãn hồi.
Quách Yến Giai hôn mê chưa rõ, Phong Hoa lại nghĩ rằng là do nàng nên cứ ôm khư khư trách nhiệm lên người mình, không chịu nói với ai, trong lòng tự dằn vặt bản thân, điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-tan-phi/4153021/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.