Cùng thời gian đó tại Trịnh vương phủ, so với không khí náo nhiệt của Trấn quốc Tướng quân phủ thì Trịnh vương phủ lại có vẻ yên ắng và âm u hơn rất nhiều, không ai nghĩ rằng trong phủ đệ của vị vương gia khác họ có quyền khuynh thiên hạ này lại khác hẳn hoàn toàn với vẻ ngoài hào nhoáng của nó.
“Quận chúa, kỵ trang của người đã chuẩn bị xong, ngươi có muốn mặc thử không?”
“Không cần đâu, để lên bàn đi.” Thanh âm trong trẻo như ngọc vang lên, mang theo vài phần lạnh nhạt không nên có, so với Triệu Băng Lộ đang háo hức mong chờ chuyến săn thú ngày mai thì có vẻ như vị quận chúa này lại không nhấc nổi hứng thú là bao.
“Nhưng mà công chúa có dặn phải để người mặc thử, nếu có vấn đề gì sẽ cho tú nương chỉnh sửa lại để kịp cho ngày mai ạ...”
Mái tóc đen dài như thác xõa xuống bên vai, tóc nàng rất đẹp lại rất dài, chỉ nhìn vào thôi cũng đã thấy bóng mượt rồi, khi sờ vào nhất định là mềm mại như tơ lụa, theo động tác chảy tóc của nàng, chiếc lược hoàn toàn không gặp bất kì chướng ngại vật gì mà thẳng xuống đuôi tóc.
“Ta nói không cần.” Thiếu nữ không dừng lại động tác, thanh âm nhàn nhạt tiếp tục vang lên.
“Như vậy... nô tì để trên bàn, khi nào người thấy y phục có gì không ổn thì nói lại với nô tì...”
“Được.” Lần này thiếu nữ rất dễ dàng thỏa hiệp.
Tiểu nha hoàn muốn nói lại thôi, nàng thở dài rồi đặt khay đựng y phục lên bàn, quay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-tan-phi/4152989/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.