“Vị tiểu thư này xin dừng bước...” Tiếng nói vang lên từ đằng sau khiến bước chân của Tiết Liên Kiều không khỏi chậm lại, nàng nghi hoặc quay đầu, đập vào mắt là nam tử một thân hoa phục, hắn diện như quan ngọc, cả người đều lộ ra cỗ khí chất thanh nhàn, ẩn chứa bên trong sự thanh nhàn đó là một cỗ quý khí, trên gương mặt còn mang theo nụ cười thản nhiên khiến lòng người hoảng hốt.
“Vị công tử này, ngươi... đang gọi ta?” Ngay từ lúc nhìn vào đôi mắt hắn, nàng đã có thể khẳng định hắn đang gọi nàng, bất quá trong trí nhớ của nàng chưa từng xuất hiện hình bóng người này, cũng không rõ ràng lắm vì sao hắn lại gọi lại nàng, bất quá vẫn nên mở miệng hỏi lại, nếu không lỡ như đối phương gọi nhầm người thì sao? “Đúng vậy, tại hạ chính là đang gọi tiểu thư.” Nam tử mỉm cười như đóa hoa vừa chớm nở, so sánh nam tử với hoa thì đúng là không tốt, bất quá cả người hắn đều tản ra hơi thở của thiên nhiên khiến người khác đứng cạnh cũng cảm thấy thoải mái theo.
“Không biết công tử gọi lại tiểu nữ lại là có chuyện gì?” Nàng cẩn thận nhìn lại nam tử trước mặt, nhìn y phục đối phương đang mặc là chất liệu quý hiếm của vải lụa Hàng Châu, nàng từng được thấy qua một lần cho nên liền không quên, hơn nữa từ trên người hắn bất kể thứ gì đều đáng giá, ngọc bội nhẫn ngọc, chỉ dựa vào bạch ngọc vô giá liền biết được nam tử trước mắt không phải người bình thường, cả người hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-tan-phi/4152964/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.