“Quách tiểu thư, ngươi đến rồi.” Từ đằng xa nàng đã nhìn thấy bóng dáng của Quách Yến Giai, đợi đối phương đến gần thì đi trước chào hỏi.
Hôm nay Quách Yến Giai mặc bộ kỵ trang màu trắng, không phải màu trắng thuần khiết như tuyết mà là màu nguyệt quang, bộ y phục được cắt may tinh tế, trên thân không có trang trí thứ gì đặc biệt nhưng lại ánh lên vài phần sắc tím, như ánh trăng mùa thu, lộng lẫy với bầu trời. Mái tóc đen dài hôm nay được buộc cao thành kiểu đuôi ngựa, trên tóc không có cài những chiếc trâm cài rực rỡ mà chỉ dùng một sợi dây màu trắng làm dây buộc tóc, màu đen của tóc cùng màu trắng của sợi dây theo động tác của nàng mà quấn lấy nhau, giống như tuyết rơi trên tóc. Tóc buộc cao, để lộ chiếc cổ trắng noãn cùng gương mặt xinh đẹp thanh thuần, mang theo vài phần sức sống thanh xuân.
Không hổ danh là tuyệt sắc mỹ nhân trên bảng xếp hạng mỹ nữ của Đại Ngụy, cho dù nàng ăn mặc đơn giản, không phấn son lòe loẹt thì cũng không thể giấu đi vẻ đẹp vốn có của bản thân.
Hóa ra... Phong Lãng thích là mẫu người như vậy, thảo nào hắn chướng mắt Lưu Hân.
Lưu Hân so với Quách Yến Giai tự nhiên là không xinh đẹp bằng, luận về khí chất cũng thua xa, chứ đừng nói tính tình của nàng bồng bột nóng nảy, nào có dáng vẻ ôn nhu dịu dàng như Quách Yến Giai, nam nhân hầu hết đều thích mẫu người như Quách Yến Giai, mỹ mà không tục, nhu mà không giả.
“Hứa tiểu thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-tan-phi/1467857/chuong-92-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.