Thấy sắc mặt khó coi của Như Sương, Tiết Phong Lan cũng không dám giấu giếm, trực tiếp kể lại chuyện vừa mới xảy ra, kinh động đã qua nên Tiết Phong Lan cũng chẳng cảm thấy sợ hãi lắm, ngược lại là Như Sương, mặc dù nàng không có chứng kiến mọi chuyênh nhưng nghe lời kể của Tiết Phong Lan thì đáy lòng vẫn cảm thấy kinh hãi. Đối với sinh vật không có xương sống như rắn, bất kì nữ nhân nào đều sẽ không có thiện cảm, Như Sương cũng không ngoại lệ, bất quá nàng không sợ là vì nàng có võ công hộ thân, nhưng đặt trường hợp là Tiết Phong Lan, một nữ tử chân yếu tay mềm, hơn nữa còn ngồi xe lăn, nếu đã bị rắn tấn công thì xác định sẽ bị cắn trúng, rắn thường thì không nói nhưng nếu đó là rắn độc mà không điều trị kịp thời thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Chính là trường săn nằm trong khu rừng rậm ẩm ướt, bởi vì có những cây cổ thụ quá cao nên quanh năm đều không thấy ánh mặt trời chiếu xuống, diện tích khu rừng rộng khó mà cân đo đông điếm, một nơi như vậy, sinh vật nào cũng có thể tồn tại, rắn ở trong đó thì làm sao có thể là rắn thường được?!
Nếu bị nó cắn trúng, sợ là không có thời gian đi gọi người đến cứu thì người đó đã tắt thở rồi, dù sao nếu là rắn độc ở nơi này thì chất độc của nó sẽ gấp mấy lần rắn độc bình thường.
Nghĩ đến đây, sắc mặt Như Sương liền trở nên tái nhợt, chỉ cần nghĩ đến Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-tan-phi/1467853/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.