Chương trước
Chương sau
Mùng bốn tháng ba, đây là ngày hoàng đạo tốt nhất trong tháng, thích hợp tổ chức những sự kiện vui vẻ để mang lại điều tốt lành trước khi mùa xuân đến giai đoạn kết thúc, một ngày trước kinh thành Đại Ngụy như được nhuộm đỏ rực rỡ của dải lụa, đèn lồng giăng kết khắp nơi, treo vải đỏ thì nhất định là có chuyện vui, lại kết hợp thêm đèn lồng, không khí nhộn nhịp hẳn lên.
Nằm trên con đường phồn hoa nhất Đại Ngụy có năm phủ đệ lớn ngự trị, nằm ở đầu đường và cũng là nơi giao thoa giữa hai con đường Bắc Vũ Phi Yên và Nguyệt Hoa Nhàn Hạ là phủ đệ của kim tử long gia Thái tử điện hạ. Thái tử là chủ nhân của Đông Cung nhưng lại không sống ở trong cung, mỗi vị hoàng tử đến tuổi trưởng thành mặc kệ là đã phong vương hay chưa thì theo luật lệ Đại Ngụy cũng phải dọn ra khỏi ra phủ đệ của bản thân, thâm cung ngoại trừ nam nhân duy nhất là Ngụy đế ra thì còn lại đều là nữ nhân của hậu cung, Thái tử tuy là nhi tử của Ngụy đế, cho dù hắn có khả năng trở thành Hoàng trữ đi chăng nữa thì trước khi hắn lên ngôi vị đế vương vẫn phải tuân theo luật lệ của Đại Ngụy, các Hoàng đế Đại Ngụy đặt ra luật lệ này một phần là do khiêng kỵ đám con cháu của mình, giữ bọn họ trong cung sẽ có ngày rước họa vào thân, một phần còn lại là đề phòng phi tử của bản thân có ý nghĩ không an phận, Thái tử từ năm mười hai tuổi đã dọn ra khỏi cung, đến nay cũng đã được sáu năm.
Phủ đệ Thái tử rộng lớn, gần như muốn chiếm hết cả nửa con phố, bên ngoài cổng lớn có hai con sư tử lớn được đặt ở hai bên, thủ vệ canh phòng nghiêm ngặt, ngay cả con ruồi cũng không thể lọt qua hàng rào quân vệ như thế này, cửa phủ được trang trí bằng dải lụa đỏ, một màu sắc đỏ rực rỡ như muốn phản ánh lên không khí vui vẻ, ba chữ Thái tử phủ như rồng bay phượng múa oai nghiêm nằm trên cửa phủ, trời chưa tối nhưng người tập trung trước cửa phủ lại không ít.
Hôm nay không chỉ là ngày vui đối với người dân Đại Ngụy mà còn là một ngày may mắn, đại hôn của Thái tử, cho dù mùng bốn tháng ba không phải là ngày tốt thì cũng sẽ trở thành ngày tốt. Cách đây nửa tháng Ngụy đế hạ thánh chỉ, chỉ định Đại tiểu thư của Lý Thừa tướng Lý Kiều sẽ trở thành Thái tử phi, Lý gia bên kia vừa vui mừng chưa được bao lâu thì một đạo thánh chỉ tiếp tục hạ xuống, Nhị tiểu thư của Lý Thừa tướng Lý Thiến sẽ trở thành Trắc Thái tử phi, thời gian hạ xuống hai đạo thánh chỉ cách nhau không lâu nhưng nội dung của nó cũng đủ khiến cả kinh thành dậy sóng. Người dân bình thường đối với việc của nhà đế vương không có bận tâm nhiều, cho dù hôm nay Hoàng đế Đại Ngụy có đổi cho người khác cũng không có ai bận tâm đến, bọn họ chỉ là dân thường, đều bọn họ cần làm chính là lo cuộc sống hiện tại, thiên hạ biến động cũng không liên quan đến họ nhưng đám quý tộc trong kinh thành thì khác, bọn họ có liên quan mật thiết đến chuyện triều chính, triều chính không phức tạp như hậu cung nhưng cũng không hề đơn giản, chỉ cần chọn sai chỗ đứng bọn họ liền có thể rơi vào vạn kiếp bất phục, thứ họ trả giá không chỉ là tiền tài của cải mà còn có danh vọng địa vị, thậm chí đôi khi phải đặt cược tính mạng của bản thân và gia tộc, cho nên ai bảo làm quan là tốt? Quan trường như chiến trường, so với đám dân thường an nhàn vô lo thì quan lại trong triều lại phải tính kế cho hôm nay và lo tính cho ngày mai.
Chuyện hai tỷ muội hầu hạ một chồng vốn chẳng có điều gì ngạc nhiên, điều đáng ngạc nhiên là người lấy hai tỷ muội lại chính là Thái tử đương triều, mà thân phận của hai vị tỷ muội phải gả cho Thái tử cũng không tầm thường, thiên kim nhà Lý Thừa tướng. Thái tử là nhi tử của Từ Hoàng hậu, Từ Hoàng hậu xuất thân từ Từ gia, Từ gia và Lý gia trước giờ đều không hợp nhau, chuyện này phải kể đến thời đại hoàng kim của Từ gia khi mà An Định Hầu còn nắm quyền trong triều, khi đó người được tiên hoàng chỉ định cho ngôi vị Hoàng hậu là nữ nhi nhà Lý Thừa tướng Lý Nguyệt Chi, cũng tức là phu nhân nhà Lễ bộ Thượng thư Tiết gia, chứ không phải là Hoàng hậu hiện tại của Từ gia. Mọi người được nghe kể lại chính là năm đó trong khoa thi cử có người biểu hiện xuất sắc, giành được chức Trạng nguyên, người đó chính là Tiết Quý, thiên kim Lý gia là Lý Nguyệt Chi liền cầu xin cô cô là Thái hậu thành toàn cho nàng gả cho hắn, bởi vì Thái hậu cầu tình, khi đó Ngụy đế vừa mới đăng cơ không muốn đắc tội Lý gia nên rộng lượng không tính toán, sau đó thiên kim nhà Lý gia gả cho tân Trạng nguyên, mà Ngụy đế cũng sắc phong tiểu thư nhà An Định Hầu Từ An Như làm Hoàng hậu, bất quá đó cũng chỉ là mặt nổi của tảng bảng, còn mặt chìm thì chỉ có những người có quan hệ thân thiết với hoàng gia mới biết được. Sự thật chính là người sai không phải thiên kim Lý gia, năm đó sinh thần của Ngụy đế, Từ gia tiểu thư Từ An Như hiến vũ, một điệu Phượng Vũ Cửu Thiên liền khuynh động nhân tâm khiến Ngụy đế kinh tâm động phách, hắn quyết tâm muốn lấy Từ An Như vì hậu, Lý thiên kim phải chịu ủy khuất làm phi, không chỉ Lý Nguyệt Chi không chịu mà cả Lý Thừa tướng cũng không đồng ý, trùng hợp lúc đó Lý Nguyệt Chi lại vừa mắt tân Trạng nguyên, thế là Ngụy đế lấy Từ tiểu thư, Lý thiên kim gả cho tân Trạng nguyên, mọi chuyện tưởng chừng như viên mãn nhưng lại không hề đơn giản như vậy.
Từ khi Đại Ngụy khai quốc đến nay Lý gia luôn là gia tộc sinh ra Hoàng hậu, Hoàng hậu của Đại Ngụy có mười người thì tám người cũng xuất thân từ Lý gia, Lý gia vốn dĩ mới là người xứng đáng với ngôi vị Hoàng hậu thế nhưng lại bị Từ tiểu thư cướp mất, thế nhưng quy định là do Ngụy đế phá vỡ nên cũng chẳng ai dám có ý kiến, Lý Thừa tướng mặc dù không nói gì nhưng trong lòng cũng là bất mãn, bất quá Lý gia cũng không dám có hành động gì chống đối Ngụy đế, người mà bọn họ nhắm vào luôn là Từ gia, Thái hậu đối với chuyện này cũng không buông được nên mới có một màn mẹ chồng nàng dâu tàn sát lẫn nhau như hiện tại, cục diện hai bên vẫn chưa dừng lại, hiện tại Từ gia suy tàn nhưng Lý gia lại không có ý định muốn bông tha.
Nói đi cũng phải nói lại, năm đó Lý gia địa vị cao hơn cả Từ gia, hai bên đều quyền hành ngang ngược, nếu Lý Nguyệt Chi trở thành Hoàng hậu thì không phải Lý gia muốn lên trời hay sao? Trên triều đình có Lý Thừa tướng, dưới hậu cung lại có hai người như Hoàng hậu và Thái hậu tọa trấn, Lý gia không có cơ hội tạo phản mới là lạ. Một số người cho rằng Ngụy đế năm đó không phải si mê sắc đẹp của Từ An Như mà là vì kéo thế lực của An Định Hầu về phe mình, đồng thời ngăn cản sự lớn mạnh không ngừng của Lý gia, mà sự thực cũng chính là như vậy, Ngụy đế vừa mới đăng cơ, cần củng cố quyền lực nhưng Lý gia ngày càng lớn mạnh, Ngụy đế sợ hắn không khống chế được Lý gia nên mới chọn Từ gia, mà Lý gia và Từ gia cũng vì thế mà đối nghịch, cũng không biết Ngụy đế nghĩ gì mà lại hạ thánh chỉ cho hai nhà này liên hôn, hơn nữa Thái tử không chỉ lấy một người mà đến tận hai người.
Đám quan lại trong triều bắt đầu suy đoán, liệu có phải Ngụy đế muốn hòa giải mâu thuẫn hai nhà hay là muốn nhân cơ hội này để Thái tử mượn sức Lý gia để củng cố địa vị trên triều, dù sao thì trông Ngụy đế có vẻ rất vừa lòng với Thái tử, mặc dù Lý gia có mâu thuẫn với Từ gia nhưng nếu thiên kim Lý gia gả cho Thái tử thì bọn họ sẽ là người một nhà, Lý Thừa tướng có lẽ sẽ không thể hợp sức với người bên ngoài mà đối phó với Thái tử. Bất quá Ngụy đế vốn kiêng kỵ quyền lực Lý gia, hiện tại để cho Thái tử lấy thiên kim Lý gia, không biết là muốn mượn tay Thái tử để diệt trừ Lý gia hay là có tâm tư gì khác, nếu là như vậy thì rất có thể Thái tử không phải người thừa kế khiến Ngụy đế hài lòng, dù sao nhà đế vương vô tình, mất đi một Thái tử vẫn có thể thay bằng một Thái tử khác, huống hồ Hương Quý phi và Triệu gia bên kia cũng không đứng nhìn Thái tử đăng cơ đế vị, nếu không Ngũ hoàng tử sinh ra chỉ để làm bù nhìn à? Ngụy đế nghĩ thế nào không ai dám đoán bừa, trên triều đình cục diện hiện tại vây quanh ba nhà Lý - Từ - Triệu, dưới hậu cung lại xoay quanh Thái hậu - Từ Hoàng hậu - Hương Quý phi.
Đại hôn của Thái tử là một sự kiện trọng đại, có thể nói là sự kiện trọng đại nhất trong những năm gần đây, bất kì một người nào đều phải chia sẻ niềm vui này với người nhà đế vương, chỉ cần giữ chức quan trong triều cũng đều phải tham gia, thiệp mời nhanh chóng được gửi đến quý phủ, bản thân dù không thuộc phe của Thái tử cũng phải nể mặt mang lễ vật đến.
Lễ bộ Thượng thư phủ Tiết gia cũng nhận được thiệp mời, Tiết lão thái thái nhận được tin liền bày tỏ bản thân nàng muốn đi dự tiệc nhưng đại hôn của Thái tử hoàn toàn khác hẳn với cung yến, không phải chỉ cần mang thân phận đích nữ đích tử của một nhà nào đó liền có thể đến dự, đại hôn lần này được tổ chức long trọng, cả con đường Nguyệt Hoa Nhàn Hạ trải dài thảm đỏ để dẫn đến Thái tử phủ, Ngụy đế cũng tham gia, người đến tham dự lai lịch không rõ sẽ không được vào, cho nên Thượng thư phu nhân không chút do dự liền bác bỏ ý kiến của Tiết lão thái thái. Hai người vì việc này mà cãi nhau một trận, không ai nhường ai, tựa hồ như Tiết lão thái thái đã quyết tâm muốn đi dự đại hôn nên chẳng cần sự đồng ý của Thượng thư phu nhân mà sai người đi chuẩn bị y phục dự tiệc, Thượng thư phu nhân thấy vậy náo một trận, cãi nhau đến mức Thượng thư đại nhân cũng không khuyên can được, đến cuối cùng vãn là Tiết Phong Linh mở miệng hóa giải mọi chuyện mới có thể yên bình.
Mặt trời còn chưa xuống núi Thượng thư đại nhân đã phải cùng các quan viên khác đến phủ đệ của Thái tử, Tiết Vũ Văn giữ chức quan ở Hình bộ nên cũng phải tham gia, về phần Tiết Mộ nghe nói hắn có quan hệ gì đó với mấy vị công tử trong triều, xét thấy lí lịch hắn trong sạch, lại còn là đích tử của tam phòng, nhờ vậy mà cũng được đến tham gia, đối với việc Tiết Mộ có thể đến tham dự đại hôn của Thái tử, Tiết lão thái thái vừa vui vừa giận nhưng thái độ đối với một nhà tam phòng cũng khá hơn một chút. Mấy ngày nay mẫu tử Vũ di nương bị phạt nên cũng an phận thủ thường hơn rất nhiều, không dám cùng người của nhị phòng tranh phong, mà Tiết thị đang bận chuẩn bị hôn sự cho Hạ Túc nên nhà người khác có chuyện vui cũng không mấy quan tâm, Hạ Anh từ ngày đi dự cung yến trở về đã sinh ra bóng ma tâm lí đối với hoàng cung, nên khi nhắc đến đại hôn của Thái tử nàng liền mượn cớ về phòng, nhờ vậy mà Thượng thư phủ yên bình không ít. Những người còn lại bởi vì thân phận không bằng nên cũng chẳng được đi, Tiết Thanh Liên sắp phải gả cho Hạ Túc nên thời gian này đều phải chuẩn bị tâm lí làm tân nương nên chẳng còn tâm trạng đi quan tâm đến chuyện người khác, Tiết Lan Hương đối với việc này cảm thấy không sao cả, ngay cả cung yến nàng đã đi rồi thì cũng chẳng xa lạ gì với hôn lễ xa hoa như đại hôn của Thái tử, mà Tiết Liên Kiều vốn dĩ không thích những nơi đông người nên chẳng muốn tham dự.
Đại hôn của Thái tử Tiết gia có ba người có tư cách tham gia, Thượng thư phu nhân thì khỏi phải bàn, nàng không chỉ là chủ mẫu của Tiết phủ mà còn là thiên kim của Lý gia, luận thân phận địa vị đều có tư cách tham gia đại hôn, thậm chí bước vào hàng ngủ đưa dâu cũng là có thể, hai người còn lại không ai khác chính là Tiết Phong Linh và Tiết Phong Lan, hai người xét thân phận là biểu tỷ muội của Thái tử phi cùng Trắc Thái tử phi, luận địa vị là tiểu thư Thượng thư phủ, tất nhiên là có tư cách tham dự đại hôn, vốn dĩ các nàng từ sớm đã phải đến Thừa tướng phủ để đưa tiễn tỷ muội Lý gia, thế nhưng Lý Thừa tướng lại bảo không cần, quan hệ giữa Thượng thư phu nhân với đám nhi tử của Kiều di nương không tốt nên trong nội tâm nàng cũng chẳng muốn đi, vì vậy các nàng đi thẳng đến Thái tử phi đợi đoàn đưa dâu đến.
“Lan Nhi, con thật sự muốn đi sao?” Trước khi lên xe ngựa, Thượng thư phu nhân cũng đã hỏi Tiết Phong Lan vấn đề này, hiện tại xe ngựa đã hướng về Thái tử phủ thẳng tiến, nàng vẫn hỏi Tiết Phong Lan vấn đề này, tựa hồ như muốn câu trả lời chắc chắn từ Tiết Phong Lan, bộ dạng của nàng rõ ràng là không muốn Tiết Phong Lan tham dự đại hôn ngày hôm nay.
Thượng thư phu nhân hiện tại hối hận không thôi, lẽ ra khi nữ nhi đến tìm nàng nàng không nên mềm lòng mà đáp ứng yêu cầu của nữ nhi, mấy ngày nay trong kinh thành đều bàn tán về nữ nhi của nàng, còn mắng nữ nhi của nàng thị sủng sinh kiêu, không xem Từ Hoàng hậu vào mắt, còn lôi ân oán của Lý gia và Từ gia vào, đôi chân nữ nhi vốn không tiện đi lại, Hoàng hậu đích thân gửi thiệp mời cũng đủ biết nàng ta đang có âm mưu gì, rõ ràng nàng ta cố tình làm khó, cho nên khi Tiết lão thái thái đoạt thiệp mời của nữ nhi nàng đã không ngăn cản, mặc dù để lại tiếng xấu nhưng làm vậy mới tốt cho nữ nhi, hiện tại nàng chỉ muốn nữ nhi ở lại, đại hôn lần này có không ít người tham gia, nếu nữ nhi xuất hiện chắc hẳn cũng sẽ rước phiền phức vào người, huống hồ lần này Từ Hoàng hậu cũng đến tham dự.
“Mẫu thân... con biết người lo lắng cho con nhưng người không cần phải hỏi một câu như vậy nữa, chúng ta đã lên đường rồi.” Gương mặt Tiết Phong Lan lộ vẻ bất đắc dĩ, câu hỏi này của Thượng thư phu nhân đã hỏi nàng không ít lần, nàng biết Thượng thư phu nhân chắc hẳn là đang hối hận vì đã đồng ý với nàng nhưng hối hận thì cũng chẳng thay đổi được gì, bọn họ đã lên xe ngựa, chẳng bao lâu sẽ đến phủ đệ của Thái tử, bây giờ nàng trả lời là không thì có khi nào Thượng thu phu nhân muốn quay đầu xe ngựa đưa nàng trở về sau đó đến đại hôn trễ?
Thượng thư phu nhân sắc mặt hiền từ: “Ta còn không phải là lo lắng cho con sao? Chân con...” Ánh mắt Thượng thư phu nhân rơi vào đôi chân của nữ nhi, đôi chân được váy dài che mắt, chỉ để lộ ra gót sen thanh mảnh được bao bọc bởi chiếc giày hoa thêu, nữ nhi của nàng xuất chúng như vậy mà lại bị tàn phế, trời đúng là đố kỵ người tài mà!
“Lần trước con không dự cung yến đã là thất lễ rồi, nếu hôm nay cũng không đến dự đại hôn của Thái tử điện hạ sợ là...” Lời không nói tiếp nhưng Thượng thư phu nhân cũng biết rõ, chỉ sợ Hoàng hậu sẽ không bỏ qua một cách đơn giản như lần trước.
Thật sự mà nói thì ngày hôm nay Tiết Phong Lan đi hay không đi cũng đều như nhau, hôm nay là đại hôn của Thái tử, người đến chắc chắn không ít nhưng Thái tử mới là nhân vật chính của ngày hôm nay, cho dù nàng xuất hiện thì cùng lắm sẽ nhận được sự chú ý một chút chứ không gây ra oanh động quá lớn, không giống như cung yến, cung yến nhằm mục đích tuyển phi cho các vị hoàng tử cùng chọn thê cho các công tử quý tộc, một nữ tử tàn phế như nàng xuất hiện ở nơi đó mới thật sự là trò cười.
“Mẫu thân, muội muội đã quyết định người có nói gì cũng vô dụng.”
Xe ngựa vốn không lớn, những lời hai người nói Tiết Phong Linh đều nghe thấy rõ ràng, nàng chỉ liếc mắt nhìn về phía Tiết Phong Lan cho nàng ta một nụ cười dịu dàng, tựa như tỷ tỷ đang quan tâm muội muội.
“Huống hồ muội muội đã lớn, làm việc gì hẳn là đã cân nhắc chu toàn, mẫu thân đừng quá lo lắng.”
“Nàng vẫn là một hài tử, biết gì mà cân nhân chu toàn.” Thượng thư phu nhân thở dài, có chút không đồng ý lời của đại nữ nhi, tính tình của tiểu nữ nhi thế nào nàng sao lại không rõ? Từ nhỏ Tiết Phong Lan đã hoạt bát lanh lợi, trước kia Thượng thư phu nhân đối với tính tình của nữ nhi chỉ cảm thấy rất vui vẻ bởi vì chỉ càn có Tiết Phong Lan bên cạnh người người cảm nhận được sự vui vẻ từ nàng, bất quá nàng lại thiếu đi một phần hiểu chuyện, không giống như tỷ tỷ Tiết Phong Linh của mình, từ nhỏ đã ngoan ngoãn nghe lời, Tiết Phong Lan càng lớn lại càng nghịch ngợm, đối với Thượng thư phu nhân cho dù nữ nhi có làm ra chuyện tài trời thì nàng vẫn có thể thay nữ gánh vác, thế nhưng Tiết lão thái thái một bên không vừa mắt tiểu nữ nhi, nhìn tiểu nữ nhi bị vắng vẻ thân là mẫu thân Thượng thư phu nhân cũng vô cùng đau lòng.
Sau sự việc té hồ, tâm tính nữ nhi mới ổn trọng đi vài phần, so với trước kia hiểu chuyện hơn rất nhiều, nhưng cũng chưa đến mức suy nghĩ thấu đáo, trong lòng nàng nữ nhi vĩnh viễn chỉ là một tiểu nữ hài, gặp người lạ sẽ trốn sau mép váy của nàng, không giống như đại nữ nhi tự tin độc lập, từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, đứng trước người lạ cũng không cảm thấy sợ hãi, đó là lý do Thượng thư phu nhân yên tâm để Tiết Phong Linh thường xuyên đi dự tiệc với các tiểu thư khuê các khác, Tiết Phong Linh có thể tự mình giải quyết rắc rối của bản thân, còn Tiết Phong Lan từ nhỏ đã bị giam lỏng trong nhà, đối với các bữa tiệc dành cho tiểu thư khuê các nàng đều không có chút hứng thú, cho nên có thể nói đây là lần đầu tiên nàng xuất đầu lộ diện, lại còn ngay tại đại hôn của Thái tử.
Nhắc đến đại hôn ngày hôm nay, tâm tình Thượng thư phu nhân trở nên phức tạp, Thái tử là đại nhi tử của Từ Hoàng hậu, giữa nàng và Hoàng hậu vẫn còn có một mối liên hệ khó có thể giải thích, chuyện năm xưa nói nàng không để trong lòng là giả, dù sao từ nhỏ nàng đã chuẩn bị tâm lí trở thành mẫu nghi thiên hạ, cho đến gần ngày đại hôn thì ngôi vị Hoàng hậu của nàng lại bị một nữ nhân khác chiếm, Thượng thư phu nhân tất nhiên tức giận, nếu không phải lúc đó nàng không có yêu Ngụy đế, chỉ sợ bản thân sẽ không dễ dàng buông bỏ như vậy. Ngày đó Hoàng hậu cho người gọi nàng tiến cung, nói là hỏi thăm sự tích ngọc bội mất tích, thực chất trong lòng nàng ta đang thăm dò tin tức của Tiết Phong Lan, Thượng thư phu nhân khoing ngốc, biết rõ Từ Hoàng hậu đang lo lắng chuyện gì, Thái hậu sủng ái Tiết Phong Lan, chắc hẳn muốn Tiết Phong Lan tiến cung, rất có thể sẽ gả nàng cho một trong số các vị hoàng tử còn lại, mặc dù nữ nhi của nàng bị tàn phế nhưng bất luận là dung mạo hay gia thế, nữ nhi của nàng đều xứng đôi vừa lứa với hoàng tử điện hạ, cho nên Từ Hoàng hậu lo lắng nếu Thái tử mang Tiết Phong Lan gả cho hoàng tử vương tôn khác, đặc biệt là Ngũ hoàng tử - nhi tử của Hương Quý phi thì Triệu gia chẳng khác nào hổ thêm cánh, cho dù Thái hậu không có ý gả Tiết Phong Lan cho Ngũ hoàng tử mà là các vị hoàng tử khác thì đối với vị trí Thái tử cũng sẽ tràn ngập nguy cơ, cho nên ngay từ đầu Từ Hoàng hậu gửi thiệp nời đến rõ ràng là muốn Tiết Phong Lan trở thành ngọn cây đón gió lớn mà!
Tiết Phong Linh một bên an ủi: “Mẫu thân, người cứ bảo vệ muội muội như vậy, muội muội làm sao có thể lớn?” Ánh mắt nàng rơi vào người Tiết Phong Lan, chỉ có Tiết Phong Lan mới thấy sự châm chọc trong đôi mắt đó.
“Mẫu thân, lời tỷ tỷ nói không sai, Lan Nhi đã trưởng thành, không tin người xem, so với tháng trước Lan Nhi cao hơn nhiều.” Tiết Phong Lan đối với hàm ý trong lời nói của Tiết Phong Linh làm như không nghe thấy, vị trí của nàng là ở bên trái Thượng thư phu nhân, cho nên khi nàng lấy tay ra đo chiều cao với Thượng thư phu nhân, nhìn vô cùng buồn cười.
“Đúng đúng, Lan Nhi quả thật đã trưởng thành.” Tựa hồ bị lời nói của nàng chọc cười, Thượng thư phu nhân cũng không có bận tâm đến sự việc trước kia mà hùa theo nàng, một màn mẫu tử tình thâm lọt vào mắt Tiết Phong Linh vô cùng chướng mắt.
Tiết Phong Lan chỉ lạnh nhạt nhìn hai người, không nói gì.
Tiết phủ chỉ cách Thái tử phủ hai con phố, xe ngựa rất nhanh dừng lại ở trước cửa cổng lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.