“Không hổ danh là Xuân Cầm, đúng là thông minh a…” Tiết Phong Lan cảm thán: “…Bất quá thông minh cũng phải có chỗ để dùng, nếu không... Thì đáng tiếc lắm!”
Muốn cho Xuân Cầm về phe của nàng quả thật là không dễ, Xuân Cầm không giống như Như Sương hay Như Ngọc, nàng ta là người cẩn thận, lại không thích hai lòng, hơn nữa rất giỏi tính toán, đó là điều khiến nàng phải chú ý. Có lẽ xuất thân của Xuân Cầm quá tầm thường, hoàn toàn không thể so sánh với Như Sương cùng Như Ngọc, nhưng nàng hiểu rõ, loại người tầm thường không đáng để mắt đến mới thật sự là nguy hiểm.
Sống trong hoàng cung từng ấy năm, tuy nắm bắt không quá rõ ràng nhưng ít nhiều cũng có thể khiến một thiếu nữ thiện lương trở thành một nữ nhân độc ác. Bởi vì có sự che chở của Thái hậu nên Tiết Phong Lan hoàn toàn không quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt đó, cũng không quan tâm đến những kẻ hãm hại nàng, vì vậy mà khó lòng trưởng thành. Mặc dù vậy nhưng nàng cũng không phải loại người ngu ngốc, nàng tuy tin tưởng Tiết Phong Linh nhưng cũng đề phòng những nữ nhân trong hậu cung, nếu không cho dù có sự bảo vệ của Thái hậu nàng cũng không thể sống sót nổi giữa nên bão táp mưa sa như hậu cung này!
Nhìn Xuân Cầm hiện tại khiến Tiết Phong Lan không khỏi nghĩ đến Huệ phi, nghe nói nàng ta chỉ là một cung nữ nhỏ nhoi, nên không ai chú ý, hưng có một ngày, kẻ tưởng rằng vốn nghĩ là an phận thủ thường nhưng hóa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-tan-phi/1467710/chuong-13-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.