21.
Khi ta trở lại phủ quận chúa, trời đã tối hẳn.
Vừa vào cửa, người của Đại Lý Tự đã tới.
Vị phụ thân lòng dạ hiểm độc của ta còn chưa kịp phản ứng đã bị người của Đại Lý Tự đè trên mặt đất.
Bị bắt đi cùng ông ta còn có cả Triệu di nương.
Trước khi bọn họ bị mang đi, ta giơ tay lên chào tạm biệt từng người một, mỗi người một bạt tai.
Phụ thân ta thẹn quá hoá giận, muốn đá ta, nhưng bị quan sai nhấn xuống đất.
"Thành thật một chút!"
Phụ thân ta vừa giãy dụa vừa mắng ta: "Lục Nguyên Chiêu, ngươi là cái đồ..."
Trước khi ông có thể nói nốt những lời tiếp theo, quan sai đã nhét một miếng vải rách vào miệng ông ta.
Lục Nguyên Tích đã bị dọa sợ.
Mãi đến khi quan sai áp phụ thân ta và Triệu di nương đi, Lục Nguyên Tích hốt hoảng chất vấn ta ta: "Lục Nguyên Chiêu, ngươi đã làm gì? Vì sao người của Đại Lý Tự lại bắt phụ thân và nương đi?"
Ta lạnh lùng nhìn Lục Nguyên Tích: "Ta cho ngươi một đêm để thu thập đồ đạc, sáng sớm ngày mai rời khỏi phụ quận chúa."
Lục Nguyên Tích như không nghe thấy, lao tới như điên muốn kéo ta.
Thúy Châu nhanh tay nhanh mắt ngăn nàng lại.
Lục Nguyên Tích giãy dụa muốn thoát khỏi Thúy Châu: "Lục Nguyên Chiêu, ngươi dựa vào đâu mà đuổi ta đi? Ta cũng là nữ nhi của phụ thân, đây..."
Ta bị âm thanh của Lục Nguyên Tích làm cho nhức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-phe-vat/2872793/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.