Bạch Thế Tố nghe xong lời này cũng kinh ngạc, một thân mồ hôi lạnh đổ ra, tuy rằng nguyênnhân Đông Vương bị phạt không đơn giản như vậy nhưng mồi châm lửa thậtlà chuyện này.
Bạch Cao Hiên nghe xong cũng không cho rằngnhư vâyh, hắn hừ lạnh một tiếng, nói: "Tỷ tỷ hù dọa người, chỉ là mộtcái nghiên mực, mặc dù quý giá nhưng đập bể thì đã sao?"
"Im miệng, đồ bất tài!" Bạch Thế Tổ nghe xong lời này, lập tức nổi giận,thật là một kẻ không biết nặng nhẹ , nói như vậy nếu truyền ra ngoài,chỉ sợ cả Phủ Quốc Công phủ đều bị liên lụy.
Bạch Cao Hiênủy khuất, bĩu môi nói: "Cha, sao ngài lại hung dữ với ta như vậy? Rõràng là Hiên nhi bị ca ca cùng tỷ tỷ khi dễ , ngươi cũng không làm chủcho Hiên Nhi còn mắng ta!"
"Không cần nói năng bậy bạ, phạtngươi trở về chép sách mười lần, không được gây chuyện thị phi!" BạchThế Tổ tuy ngoài miệng hung hăng, nhưng xử phạt lại như gãi ngữa, rốtcuộc vẫn là luyến tiếc con trai bảo bối của mình.
Nhưng Bạch Cao Hiên tựa hồ là bị ủy khuất rất lớn, nói: "Phụ thân bất công, thích ca ca không thích Hiên nhi!"
Thật là bất công, nội tâm Bạch Mộc Cận cười nhạo, chẳng qua lòng của hắnluôn thiên vị Bạch Cao Hiên, phạm vào sai lầm lớn thế nhưng lại nhẹnhàng bỏ qua, bất quá như vậy cũng tốt, chỉ có như vậy, Bạch Cao Hiênmới có thể phạm lỗi lớn hơn nữa, cho đến ngày lâm vào cảnh vạn kiếp bấtphục.
"Hứa mụ mụ, còn không đem Nhị thiếu gia mang về, nếuvề sau Nhị thiếu gia tái phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-phai-ngoan-doc/76413/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.