" Lão phu nhân minh xét, làm sao ta có thể hạ độc hại Hề Nhi cùng Cận Nhiđược? Nhất định là có người bố trí bẫy vọng tưởng giá họa cho ta!" Lụcthị kiên quyết sẽ không thừa nhận , huống hồ lúc trước nàng cố ý làm cho trên tay Vân Hề lưu lại một vết sẹo, cũng là vì sau này có bị người chỉ trích thì cũng đem chính mình lược bỏ ra ngoài.
Bạch Vân Hề cũng chạy nhanh đến nói: "Tổ mẫu, mẫu thân từ trước đến nay yêu thươngta cùng với tỷ tỷ, làm sao có thể cam lòng hại chúng ta, ắt hẳn là cóngười gây khó dễ, tổ mẫu không cần bị người che mắt!"
"Muội muộiyên tâm, tổ mẫu từ trước đến nay luôn nhìn rõ mọi việc, tuyệt không oanuổng cho người tốt, nhưng là tuyệt sẽ không bỏ qua cho người xấu!" BạchMộc Cận dịu dàng cười, chính là ý cười lại chưa đạt tới đáy mắt.
Bạch lão phu nhân nhìn Bạch Mộc Cận, sau đó nói: "Cận nhi, ngươi quỳ làmcái gì, chuyện này từ đầu tới cuối, ngươi đều là người bị hại, đến ngồivào bên người tổ mẫu!"
Bạch Mộc Cận tràn ngập cảm kích nhìn Bạch lão phu nhân, nói : "Dạ, tạ tổ mẫu thương yêu!"
Bạch lão phu nhân lúc này mới nhìn Bạch Vân Hề cùng Lục thị quỳ trên mặtđất, nói : "Lục thị, ngươi thân là chủ mẫu, cho dù thuốc này không phảido ngươi động tay, nhưng là do ngươi qua quýt, sơ sẩy nếu như Cận Nhithực dùng thuốc này, chẳng phải cả đời liền bị hủy? Nếu như không thểtra ra là ai hạ độc thủ, ngươi liền đi lĩnh gia pháp đi!"
Bạch lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-phai-ngoan-doc/76409/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.