Editor: Gà
Hai mắt Vân Lãnh Ca hàm chứa dịu dàng nhìn Mộ Dung Diệp, chỉ thấy hắn nhếch môi, bàn tay nắm chặt chuôi kiếm một đóa hoa xinh đẹp tùy ý vươn lên kiếm, nhưng hắn không chút để ý vẫn đứng thẳng chờ Vũ Văn Trạch ra sân.
"Đao kiếm không có mắt, bản Thế tử nếu không cẩn thận làm tổn thương Đại Hoàng tử, xin đừng trách bản Thế tử xuống tay không lưu tình." Mộ Dung Diệp dời trường kiếm lên trước người, hai ngón tay trái gảy nhẹ thân kiếm, lạnh lùng nói.
"Mộ Dung Diệp, ngươi có năng lực đả thương Bản Hoàng tử rồi hãy nói tiếp, đừng ở đây nhiều lời." Vũ Văn Trạch thấy Mộ Dung Diệp khinh thường mình, lửa giận trong lòng từ từ thiêu đốt, không đợi người kêu bắt đầu, thân hình chợt lóe, trường kiếm xuất ra một sát chiêu, bay thẳng đến trước mặt Mộ Dung Diệp, muốn giết trong một chiêu.
Cho dù trường kiếm sáng bóng này cách Mộ Dung Diệp chưa đầy hai thước, nét mặt Mộ Dung Diệp vẫn tùy ý, mặt mày lười biếng, giơ kiếm lên thuận thế đỡ, sát chiêu của Vũ Văn Trạch ra như sét đánh nhưng hắn có thể dễ dàng đỡ được, sutucuoigaDie nd da nl e q uu ydo n sau đó trở tay, ngân quang chớp lóe, mọi người còn chưa thấy rõ ràng Mộ Dung Diệp ra tay thế nào, kiếm trong tay hắn đã gác lên cổ Vũ Văn Trạch.
"Đại Hoàng tử, đắc tội bản Thế tử thì được, nhưng ngàn vạn lần không nên trêu chọc Thế tử phi của bản Thế tử, nếu không lần sau, ngươi không có vận tốt như vậy đâu." Mộ Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-nhi-tieu-thu/1468234/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.