Editor: Gà
Lông mi Vân Lãnh Ca run rẩy, chậm rãi mở mắt ra, màn che màu tím đập vào mắt, đầu óc có chút hỗn loạn, nàng trừng mắt nhìn, cảm thấy cảnh tượng có chút quen thuộc, nhất thời suy nghĩ đình trệ, ánh mắt có chút đờ đẫn.
“Tiểu thư, ngài đã tỉnh.” Vận Nhi đứng bên cạnh luôn chú ý động tĩnh trên giường thấy tiểu thư thức tỉnh, vội vén màn che, vui mừng nói.
“À, Vận Nhi à.” Vừa dứt lời, Vân Lãnh Ca cảm thấy giọng nói có chút khàn, cổ họng như bị lửa thiêu vô cùng đau đớn.
“Tiểu thư, uống nước.” Nghe có người nói chuyện Ngâm Cầm vội bưng một chén nước ngồi trước giường, cẩn thận đỡ tiểu thư dậy, để nửa người nàng tựa vào trên vai của mình.
Vân Lãnh Ca cũng không nói thêm nữa, uống nước Ngâm Cầm mang đến xong, cảm giác âm ấm tràn vào cổ họng, cổ họng không còn khô khan nữa, nàng mới cảm giác thư thái một chút.
“Ta không phải đang ở lễ mừng thọ của ông ngoại sao? Tại sao lại trở về rồi?” Vân Lãnh Ca cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, xương cốt như bị tháo rời, trong đầu cố gắng nhớ lại, cau mày hỏi.
“Tiểu thư ngài quên rồi sao, Hạ đại tiểu thư trật chân té ngã, ngài cứu nàng ta, ngược lại bị nàng ta kéo xuống đất, ngài cũng ngã xuống đất bị trọng thương.” Vận Nhi cầm khăn lau mồ hôi trên trán Vân Lãnh Ca, nhỏ giọng nói.
“Ông ngoại đưa ta về sao?” Trí nhớ từ từ quay về, Vân Lãnh Ca nhớ tới chuyện xảy ra ở thọ yến, ánh mắt lạnh lẽo, rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-nhi-tieu-thu/1468217/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.