Vân Lãnh Ca từ trong nội thất đi đến phòng chứa củi, đến cửa, Vận Nhi vượt lên trước đẩy cửa gỗ của phòng chứa củi ra, một cỗ khí lạnh ẩm ướt đập vào mặt.
Nha hoàn kia vẻ mặt mệt mỏi quỳ rạp trên mặt đất, hai mắt nhắm lại, bộ dạng uể oải, bộ dạng xinh đẹp cũng tiều tụy đi nhiều, hơn nữa lâu ngày chưa được rửa mặt chải đầu, cả người không khác gì nữ khất cái trên đường.
Dưới thân nha hoàn vẫn còn một lớp chăn, bằng không mùa xuan này, nàng ngốc ở địa phương u ám lạnh lẽo như vậy, trên người còn mang theo vết thương, khẳng định là không chịu đựng được.
“Tiểu thư, nô tỳ sợ nàng không cẩn thận bị đông chết, cho nên mới ném chăn mềm cho nàng.” Thấy mắt tiểu thư dừng lại ở trên chăn mềm kia, Ngâm Cầm liền giải thích.
Vân Lãnh Ca gật đầu, mình đúng là sơ xuất, dơ tay phủi tro bụi không hề tồn tại trên y phục, chậm rãi đi vào phòng chứa củi.
Nha hoàn kia vừa thấy cửa bị đẩy ra, giương mắt lên nhìn, trong mắt ẩn chứa vui mừng, rồi đột nhiên liền nhắm mắt lại khi thấy ánh sáng chiếu vào, nha hoàn theo bản năng dơ tay che ánh mắt, đến khi thích ứng được với ánh sáng chói mắt mới buông tay xuống, nhìn người tới đứng ở cửa, Vân Lãnh Ca bị ánh nắng từ bốn phía chiếu vào, khiến cho nàng cảm thấy người đến như là tiên nữ đạp nắng xuống trần.
“Ngươi tên là gì?” Vân Lãnh Ca nhấc chân đi đến bên cạnh nha hoàn kia, nhìn xuống hỏi, đồng thời cổ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-nhi-tieu-thu/1468171/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.