Editor: Lãnh Hàn Tử Băng
“Phụ thân, Noãn Tâm chẳng qua chỉ là một cô nương hiểu biết nông cạn thì làm sao biết phải làm thế nào cho phải chứ?” Nàng nửa híp mắt lại cười như không cười nhìn Dung Định Viễn.
Trong lòng cũng đã không còn cảm giác oán giận nữa, giống như người đàn ông đang đứng trước mặt nàng không phải là phụ thân của nàng mà chỉ là một người xa lạ mới gặp lần đầu.
Bị ánh mắt lạnh lùng trong trẻo của Dung Noãn Tâm nhìn chằm chằm lên mặt như vậy, cuối cùng Dung Định Viễn cũng hiện ra chút lúng túng xấu hổ.
Ông ta biết ông ta không nên hỏi nàng chuyện này, dù sao thì nàng cũng chỉ là một tiểu cô nương mười lăm tuổi, nếu bàn về hiểu biết và mưu kế làm sao mà so được với người đã trải qua phong sương như Tam di nương chứ.
Nhưng trong tiềm thức ông ta luôn có cảm giác, chuyện này chỉ có Dung Noãn Tâm là có thể thay đổi được cục diện.
Hoặc có thể trong lòng ông ta luôn muốn bảo vệ Tam di nương, không muốn đẩy danh tiếng của bà ta lên đầu sóng ngọn gió.
Nếu chuyện này thành công đương nhiên sẽ không còn ai nhắc tới nữa, nhưng mà một khi chuyện này bị bại lộ chỉ sợ cả Dung phủ sẽ đẩy ra một tên đầu sỏ để cho một lời giải thích với Mạc gia.
Mạc lão thái gia là nguyên lão hai triều, Hoàng thương không nhìn mặt tăng thì cũng phải nể mặt Phật cuối cùng sẽ không để cho Mạc gia bị thua thiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-nhat-dang/2129886/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.