Edit: kaylee
"Thiên chân vạn xác." Lão phu nhân cho nàng một cam kết dẹp yên lòng người, Chu Tích Ngọc vừa thấy mình được thế, mặt mập đã sớm cười nở hoa, nàng vỗ vỗ bụi trên vạt áo, khó khăn bò lên từ trên mặt đất, chỉ thẳng vào Dung Noãn Tâm nói: "Lão phu nhân, ngài trục xuất nàng khỏi phủ đi, nàng đã sớm nhìn một nhà chúng ta không vừa mắt, không biết ngày sau còn muốn chèn ép chúng ta thế nào đâu!"
Nếu người ta không lưu đường sống cho nàng, như vậy, Dung Noãn Tâm cũng không cần lại giữ nhân từ vì người nào đó nữa.
Nàng nhìn Chu Tích Ngọc, cố làm ra vẻ uất ức nói: "Lão phu nhân, nơi này là Di Tâm viện, Noãn Tâm vốn là ngoan ngoãn sống ở trong sân, không ngờ, Tích Ngọc muội muội đột nhiên tới náo, nếu ta tìm Tích Ngọc muội muội phiền toái, cũng không thể kêu nàng tới trong sân mình náo chứ?"
Lời của Dung Noãn Tâm vừa dứt, Dung Huệ Kiều lập tức bén nhọn nói: "Đây chính là thủ đoạn của ngươi, ngươi cố ý đưa người tới trong viện của ngươi, cho dù xảy ra chuyện, cũng là người khác tới tìm ngươi phiền toái, quả nhiên là lòng dạ rắn rết, vô cùng ác độc!"
Lão phu nhân lại nhìn về phía Dung Noãn Tâm, trong ánh mắt của bà đã mang theo nghi kỵ thật sâu.
Nhà cao cửa rộng, nữ nhân tranh đấu không ngừng là chuyện thường xảy ra, trong lòng lão phu nhân rõ ràng, chỉ là lời nói của Dung Huệ Kiều lại nói đến đáy lòng của bà.
Thuở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-nhat-dang/2129819/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.