Edit: kaylee
"Quan quan sư cưu, tại hà chi châu, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu!" (L: thơ ~ ý kiểu như nam lớn cưới vợ, nữ lớn gả chồng đó, quân tử xứng thục nữ ~)
Từ trước đến giờ miệng của Triệu Hựu Đình vẫn luôn không nhường người, ngày hôm nay để hắn ta bắt được cảnh Thiên Mộ Ly nhìn trộm nữ nhân, tự nhiên không chịu bỏ qua cho thời cơ tốt trêu ghẹo hắn.
"Ngươi nghĩ quá nhiều, nói chính sự!" Thiên Mộ Ly khẽ nhíu mi tâm (điểm giữa hai đầu long mày),đưa tay cầm lên chiết phiến (quạt xếp, quạt giấy) Triệu Hựu Đình để ở trên bàn dùng sức gõ một cái vào đầu của hắn.
"Ai ôi...... Chủ tử, người ra tay cũng có chút quá tàn nhẫn rồi, không phải là nói trúng tâm sự của người à......" Triệu Hựu Đình bất mãn xoa đầu bị đánh đau, nhưng mà miệng độc lại giống như nước lũ vỡ đê muốn ngừng cũng ngừng không được, ngẩng đầu nhìn thấy mặt Thiên Mộ Ly đã đen hơn một nửa, hắn mới miễn cưỡng dừng lại: "Được được được...... Không nói thì không nói!"
Lúc này, ngoài cửa truyền đến một giọng nữ mang theo tức giận: "Tiểu thư, thật là tức chết người, một phần bánh dẻo đậu đỏ cuối cùng bị một nha đầu đoạt trước, nô tỳ ra giá tiền gấp đôi nàng cũng không chịu nhường lại."
"Hả? Có chuyện này? Này như thế nào mới tốt? Mẫu thân thích ăn bánh dẻo đậu đỏ của Vọng Nguyệt Lâu nhất, bà nhất định phải thất vọng rồi." Giọng nói của nữ tử mang theo cô đơn nhàn nhạt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-nhat-dang/2129807/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.