Editor: Melodysoyani.
“Điện hạ.” Nàng gật đầu nói, ánh mắt lại liếc lên trên, lúc thoáng thấy qua một màu vàng sáng, do trong lòng có việc cầu hắn, nên thành thật đỡ ghế dựa cho hắn: “Ngài ngồi đi.”
Lý Kê giương mắt nhìn xuống, hôm nay nàng cực kỳ trong sáng thuần khiết, dù môi mỏng không được tô son nhưng vẫn có chút hồng hồng:“Khụ khụ.” hai tiếng, hắn cho hại nhân lui ra, nghiêm mặt nói với Giang Cảnh Nghiên: “Hôm nay cô đến thiên lao, có nói mấy câu với phụ thân ngươi.”
“Điện hạ, thân thể phụ thân ta sao rồi?” Nói đến phụ thân, nàng không nhịn được chen vào.
“Ngươi gấp cái gì.” Lý Kê trừng mắt liếc nàng một cái, chỉ vào một cái ghế dựa khác bảo nàng ngồi xuống, lại nói: “Cô thấy phụ thân ngươi có thể dùng sức dập đầu như thế, có lẽ thân thể cũng không tệ.”
Giang Cảnh Nghiên yên lặng túm chặt làn váy của mình, tuy đau lòng, nhưng không quên chuyện quan trọng nhất:“Phụ thân có nói với điện hạ, chuyện rương bạc kia không?”
“Có.” Lý Kê gật gật đầu, mỉm cười nhìn Giang Cảnh Nghiên, hỏi: “Ngươi không nghĩ tới, rương bạc kia thật sự do phụ thân ngươi tham ô sao?”
“Không có khả năng.” Giang Cảnh Nghiên lập tức chối bỏ nói: “Phụ thân ta tuyệt đối không có khả năng tham ô, ngay cả lúc mẫu thân ta bệnh nặng, ông ấy thà rằng nhịn đau bán nhẫn phỉ thủy tổ truyền, cũng không thu nhận hối lộ.”
“Ồ.”
Tròng mắt Lý Kê xoay một vòng, nói: “Quả thật, nơi đông lọt gió hạ dột mưa như nhà các ngươi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-nha-ngheo/2510431/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.