Tần Lương không để ý đến Ngô thị khóc cầu xin, mà nói với nha hoàn một bên: "Còn không nhanh đỡ đại tiểu thư trở về khuê phòng của nàng!"๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n
Trước kia, Hinh Hương viện vẫn luôn không có ai ở, hiện tại ngược lại có tác dụng.
Tần lão phu nhân nghe nói Tần Tuyết Như ám sát Tần Thư Dao, cũng vừa khiếp sợ vừa tức giận, đây cũng không phải là lần đầu tiên, ngay cả Tần Tuyết Như là nữ nhi Tần gia, Tần lão phu nhân cũng sẽ không bỏ qua.
Đầu tiên là bà bảo Lục ma ma cầm danh thiếp của bà, trước tiên mời Phùng thái y tới bắt mạch cho Tần Thư Dao. Sau đó tự mình sai người cầm gia pháp đến Như Ý Uyển.
Bởi vì Ngô thị liều mạng ngăn cản, hơn nữa Tần Lương cũng không thật sự muốn đưa Tần Tuyết Như đến quan phủ, cho nên Tần Tuyết Như vẫn luôn đợi ở Như Ý Uyển, Tần Lương sai người trói ả lại, nhưng không thật sự đánh ả.
Tần lão phu nhân đến Như Ý Uyển, nhìn Tần Tuyết Như quỳ trên mặt đất, trên tay bị sợi dây trói lại, liền dùng sức gõ quải trượng một cái, mắng to: "Nghiệt chướng, lại nhiều lần làm ra loại chuyện đại nghịch bất đạo như vậy!"
Tần Tuyết Như ngẩng đầu lên, trên mặt không có một chút hối cải nào: "Ta ghét nhất là bộ dạng vờ vịt của nàng ta. Vốn tất cả đều thuộc về ta, tại sao nàng ta có thể hưởng hết vinh hoa phú quý, mà ta lại phải đi theo Đại hoàng tử đến phương Bắc xa xôi lạnh lẽo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-muon-huu-phu/2108114/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.