Tần Thư Dao cũng không phải là người độc ác, mặc dù muốn bôi nhọ danh tiếng Hàn Thế Quân, nhưng cũng sẽ không thật sự phá hủy trong sạch của một nữ tử.
Huống chi đám người Thanh Ngọc cũng không phải là thứ người như thế.
Đối với cãi vả của bọn họ, Tần Thư Dao đã sớm quá quen thuộc, chẳng qua là không khỏi làm nàng nhớ lại Tĩnh Nguyệt. Lúc trước ý định của Tĩnh Nguyệt với Thành Ngọc là sau khi Tĩnh Nguyệt qua đời Tần Thư Dao mới biết, nếu như sớm phát hiện, như vậy cũng có thể cho Tĩnh Nguyệt được một hạnh phúc ngắn ngủi rồi?
Chỉ là, mặc kệ như thế nào, hiện tại cũng coi như là nàng đang báo thù cho Tĩnh Nguyệt. Mộ Tử Liệt điên rồi, mà hài tử của hắn cũng sẽ không được sinh ra trên đời này. Tĩnh Nguyệt cũng có thể yên nghỉ rồi!
"Tốt lắm, canh giờ cũng không sớm. Chúng ta cũng cần phải trở về. Ngưng Sương ở lại chỗ này trông tân nương tử kia, không được để cho nàng ta thấy gương mặt thật của các ngươi!"
Tần Thư Dao lại dặn dò mấy câu, sau đó mới mang người rời khỏi nơi này.
Lúc này, Hàn phủ đã loạn đến hỏng rồi. Ngoại trừ bởi vì Phương Sơ Vũ bị cướp đi ra, còn có Phương Sơ Viện đẻ non nữa. Mặc dù sau khi Phương Sơ Viện rơi xuống nước được cứu lên nhanh chóng. Nhưng mà, vốn thai nhi của ả đã không ổn định, lại thêm bị kinh sợ khi rơi xuống nước cộng thêm bị phong hàn. Được cứu lên không bao lâu, bụng liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-muon-huu-phu/2108088/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.