Nói phân nửa, Sở Ứng Trúc vẻ mặt nghi hoặc nhìn Sở Diệc Dao, "Cô cô, cưới vợ là cái gì, có thể ăn sao?"
Sở Diệc Dao ôm Sở Ứng Trúc hôn vài ngụm, "Làm sao cháu lại đáng yêu như thế đây."
Sở Ứng Trúc ở trong ngực nàng vùng vẫy hai cái vẫn không quên chứng thực rốt cuộc cái gì là cưới vợ vài lần, cho đến khi Kiều Tòng An trở lại, Sở Ứng Trúc vẫn như cũ không có hiểu rõ cái gì là cưới vợ, bất quá rất nhanh sự chú ý của bé đã bị chính điểm tâm mẹ của bé mang đến hấp dẫn, nhũ nương ôm bé đi xuống ăn điểm tâm, Kiều Tòng An thì kêu nha hoàn mang đồ vào, "Trình phu nhân sai người đưa tới."
Sở Diệc Dao sững sờ mở cái hộp kia ra, bên trong là một đôi vòng ngọc óng ánh trong suốt, cũng không có thiệp, chỉ nghe Kiều Tòng An nói, "Người đưa đồ tới nói đây là thời điểm Trình thiếu gia đi Lạc Dương mang về, Trình phu nhân xem tỉ lệ không sai, liền chọn lấy một đôi đưa tới cho muội."
"Sớm không tới, muộn không tới, cũng không biết muốn biểu đạt điều gì?" Sở Diệc Dao ngẩng đầu hỏi, Kiều Tòng An lắc lắc đầu thầm nghĩ, mặc dù thời điểm năm ngoái Trình gia cũng đưa lễ tết đến, nhưng so với lần này xác thực quá chênh lệch, mùng một đầu năm lại tặng một đôi vòng đến cho em chồng, chẳng lẽ hôn sự này còn muốn tiếp tục?
"Muội mới có mười hai, qua năm Trình thiếu gia cũng có mười lăm, hôn sự này mặc dù chúng ta không vội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-kho-ga/1158081/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.